CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

Vì sao tôi không còn muốn sử dụng máy ảnh (camera) nữa?

Mỗi người có trải nghiệm và suy nghĩ khác nhau, cho nên ai muốn chọn gì thì đó là sự lựa chọn của mỗi người. Ở đây tôi chỉ chia sẻ điều mà mình thấy ra sau khi chụp hàng ngàn tấm ảnh. Tôi không muốn dùng camera nữa vì:

Tôi muốn sống thật chứ không muốn sống ảo qua màn hình bé xíu của cái máy ảnh nữa rồi. Khi gặp 1 việc gì hay 1 cảnh nào đó thì thay vì thật sự thưởng thức để chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp ấy thì mình có xu hướng móc máy ảnh ra để lưu giữ điều ấy vào máy ảnh. Và theo tôi, mình nghĩ là mình lưu giữ được nhưng thật ra do mình nghĩ là vậy thôi, chứ chẳng có gì được lưu giữ cả bởi vì mỗi một khắc là một sự thay đổi khác rồi. Do vậy thay vì bận rộn với máy ảnh để cố lưu giữ cho nhiều thì tôi chọn cách sống thật luôn, thấy bằng mắt mình, cảm nhận thật của mình vào giây phút ấy. Vì vậy mà tôi thấy tôi quỡn hơn rất nhiều vì không bận lăng xăng với máy ảnh nữa. Sống thật dù sao vẫn sướng hơn sống ảo rất nhiều!

Vậy mỗi khi cần nhớ lại điều gì thì không có ảnh làm sao mà nhớ? Cái nào nhớ thì nhớ, còn không nhớ thì có nghĩa là cái ấy không cần nhớ. Với lại, nếu bận nhớ đến quá nhiều chuyện thì mình sẽ bỏ lỡ vô số chuyện khác đang xảy ra. Mà cũng cần gì nhớ nhỉ? Giờ khắc nào mà chẳng có cái hay của riêng nó! Cho nên nhớ cái đã xảy ra làm gì, cái gì đã xảy ra thì nó đã xảy ra, cái gì đã quên thì thôi quên luôn đi cho rồi. Cái gì đang xảy ra thì mới là chuyện đáng lưu tâm chớ!

Túm lại thì không dùng máy ảnh thì không lo mất máy, không lo bảo quản, không lo sạc pin, không lo lưu trữ hình ảnh, không mất thời gian loay hoay chọn góc này góc nọ để chụp, không mất thời gian nhớ chuyện đã xảy ra. Vậy đó. Việc không dùng máy ảnh giúp tôi giảm được nhiều nỗi lo, cho nên vứt máy ảnh vào xó cho rồi hì hì hì hì hì.

P.S Bây giờ trên internet có quá trời ảnh luôn, người ta chụp còn đẹp hơn mình chụp gấp mấy lần. Cho nên cần ảnh nào thì cứ vào google images là ra cho cả đống, chọn mệt nghỉ luôn!

1 nhận xét:

  1. Bồ tát Quán Tự Tại đang dần hiển lộ tư đây....

    Trả lờiXóa