CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2018

Tâm sự của người lấy chồng Bhutan


Bài này hổng phải của tôi mà tôi chôm nha mọi người! Đây là bài của chị Wangchen Hà (37 tuổi), một phụ nữ Việt lấy chồng Bhutan.

“Như đã hứa, mình xin viết về tình yêu và hôn nhân Bhutan ạ.
Ở Bhutan theo chế độ mẫu hệ, trai lớn lên lấy vợ sẽ đi ở rể! Phụ nữ được nhà nước bảo vệ rất cao chính vì thế rất ít khi có chuyện bạo hành gia đình. Vì nếu người chồng chỉ tát nhẹ vợ 1 cái mà vợ kiện cũng có thể bị phạt tù, chứ không cần chờ khám sức khỏe xem tổn hại bao nhiêu % sức khỏe! Theo mình đây chỉ là nguyên nhân nhỏ còn nguyên nhân chính là họ theo Phật giáo, ngấm lời Phật dạy nên cool hơn người khác và cũng ít tạo nghiệp hơn!”.

Chuyện phụ nữ Bhutan được lấy 2 chồng là ở 1 số vùng nông thôn, nếu gia đình có 2 con trai, và gia đình đó nghèo mà người con trai lớn lấy được vợ khá giả thì cha mẹ thường gả luôn cả cậu em trai theo anh, lấy chung vợ, và thường nhà gái cũng vì việc sẽ có thêm nhân công lao động nên chấp nhận việc cho con gái lấy 2 chồng.

Còn việc đàn ông được phép lấy 4 vợ cũng có do Thái hoàng, tức vua thứ 4, có 4 vợ là 4 chị em ruột (vì vua cũng như dân thế nên dân mới được phép lấy 4 vợ)! Nhưng với điều kiện phải được sự đồng ý của bà cả. Và việc này thì hiện tại rất hiếm! Thái hoàng cũng đã tuyên bố với dân của vua con, tức vua hiện tại đời thứ 5 chỉ được lấy 1 vợ, trong tương lai đàn ông Bhutan cũng chỉ 1 vợ như các nước khác!

Từ việc này cũng có chuyện vui vui ngược lại với việc đàn bà lấy 2 chồng là 2 anh em ruột, do bố mẹ chồng gả con trai cho thì lại có vùng Paro (có sân bay quốc tế duy nhất ), gia đình nhà gái vì không muốn phân chia gia tài nên nhà nào có 2, 3 cô con gái cũng thường ép con gái lấy chung chồng (nhiều người đàn ông lấy vợ ở Paro chẳng đợi bố mẹ vợ bật đèn xanh mà sẽ tự mình cố gắng chiếm lòng cô em, rồi tán tỉnh cô chị bằng cách đưa ra 1 đống lợi ích nếu chị em lấy chung chồng, như chị đẻ thì em chăm và em đẻ chị chăm...) thế nên vùng này nổi tiếng chị em ruột lấy chung chồng, mặc dù quê 4 bà thái hậu lại ở cố đô Punakha chứ không ở đây! Chuyện đàn ông lấy nhiều vợ là do học theo Thái hoàng và sẽ chấm dứt tục lệ này sau khi Thái hoàng qua đời, còn chuyện phụ nữ được lấy 2 chồng thì không biết khi nào vua mới ra lệnh cấm.

Quan niệm hôn nhân ở Bhutan rất thoáng, yêu nhau là về ở với nhau rồi sinh con đẻ cái, rất ít cặp đăng kí kết hôn. Ở với nhau thì gọi là vợ chồng thế nên chia tay cũng gọi là ly dị! Khi chia tay, nếu lỗi thuộc về đàn bà thì không bắt phải trả tiền cho đàn ông để được ly dị, trừ khi 1 số đàn bà giàu có và thấy tội nghiệp chồng cũ thì sẽ cho chồng cũ ít tiền để đi ra khỏi nhà! Còn đa số là đàn ông dù không có lỗi vẫn phải đền tiền cho phụ nữ khi ly dị! Và đương nhiên nếu lí do ly dị là lỗi của đàn ông thì người đàn bà sẽ được phép ra giá là chồng cũ phải đền bao nhiêu tiền cho mình (giờ các anh đã thấy thích lấy nhiều vợ chưa ạ, vừa đi ở rể làm không công cho nhà vợ, lúc gây lỗi phải chia tay thì ra đi 2 bàn tay trắng, xong còn phải đền tiền cho phụ nữ). Cái giá nó phụ thuộc vào từng trường hợp - và việc ly dị cũng không cần phải đến toà (trừ khi không thống nhất được tiền bồi thường thì mới kiện nhau ra toà), chỉ cần viết 1 tờ giấy trong đó có ghi rõ chia tay, ai nuôi con (nếu có con), chồng đền cho vợ bao nhiêu tiền... Và mỗi bên vợ, chồng có 1 người làm chứng kí vào, cùng chữ kí của 2 vợ chồng thế là xong vụ ly hôn (sẽ copy ra 2 bản mỗi người giữ 1 bản).

Còn việc ly dị nhiều như mình nói ở trên, các cặp yêu nhau về ở với nhau cũng gọi là vợ chồng và chia tay nhau đương nhiên cũng gọi là ly dị! Bhutan không có văn hoá cưới xin, giờ hiện đại hoá mới có 1 số cặp tổ chức cưới. Nhưng đây là văn hoá du nhập chứ không phải văn hoá Bhutan.

Còn như bài báo nào đó viết là phụ nữ Bhutan ngoại tình rất nhiều? Đàn ông Bhutan chung thủy ? Tôi cam đoan phụ nữ Bhutan rất mạnh mẽ, vì chế độ mẫu hệ phải quản lý gia tài, gia đình, đặc biệt ở nông thôn là phải phân việc nhà nông cho người đàn ông của mình nhưng không có chuyện ngoại tình vô tổ chức như bài báo viết, và 1 chuyện nực cười nữa, nếu phụ nữ lăng nhăng, đàn ông chung thủy thì phụ nữ lăng nhăng với ai?.

Mình xin nói thêm là việc kết hôn với người Bhutan không hề dễ, do trước đây Bhutan là nước theo Phật giáo 100% nhưng khi người Bhutan lấy vợ, chồng người nước ngoài rồi đưa 1 số đạo khác vào Bhutan, đã phá vỡ nền văn hoá phật giáo của họ! Ở đây không phải do họ kì thị đạo khác mà chỉ là họ muốn bảo tồn văn hoá phật giáo của họ. Lý do nữa là nhiều người dùng việc kết hôn giả để vào Bhutan làm ăn. Vì thế từ mấy năm nay vua hạn chế cấp giấy kết hôn cho người lấy vợ chồng người nước ngoài, cụ thể là ngừng cấp giấy kết hôn cho tới đầu năm nay mới cấp lại nhưng với điều kiện phải vượt qua cuộc phỏng vấn của 1 hội đồng 5 vị giám khảo (hơn cả thi đại học)!

Mình có tìm hiểu và thấy đợt tháng 3, có 780 cặp phỏng vấn chỉ 30 cặp được cấp giấy kết hôn. Nếu cặp nào trượt phải chờ 1 năm sau mới được phỏng vấn lại, còn chính phủ sẽ tổ chức phỏng vấn cho các cặp đôi mới 3 tháng /1 lần tổ chức! Không có ngoại lệ, dù bạn lấy nhau ở nước ngoài, đã có đăng kí kết hôn ở nước ngoài thì cũng không có giá trị ở Bhutan! Nếu không có giấy kết hôn do nhà nước Bhutan cấp thì bạn cũng chỉ giống như du khách khác, muốn tới Bhutan (quê chồng, vợ) bạn thì vẫn phải nộp tiền tour, đặt tour như du khách! Kể cả bạn đã có giấy kết hôn, bạn cũng không nhập được quốc tịch Bhutan, bạn chỉ được thẻ visa 1 năm và hàng năm 2 vợ chồng bạn phải tới toà trình diện lại 1 lần vào ngày kết hôn để đảm bảo cuộc hôn nhân của bạn vẫn ổn và sẽ được gia hạn tiếp visa 1 năm nữa”.

 Nguồn bài viết ở đây.

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

NGHE NGƯỜI BHUTAN NÓI VỀ TÌNH YÊU

Bài này hổng phải của tôi viết mà tôi chôm được trên một diễn đàn, thấy vui vui nên đăng cho mọi người đọc hihi.


Chuyện là ngày đầu tiên ở Paro - Bhutan, vì quá choáng ngợp với cảnh đẹp, khí hậu và con người ở đây, chị em trong đoàn đùa nhau là có khi phải cưới một anh Bhutan để được nhập quốc tịch thôi. Lại nghe nói ở Bhutan có chế độ đa thê, nên mấy đứa lại trêu anh hướng dẫn viên là anh lấy mấy vợ rồi, có nhu cầu lấy thêm không, vì khổ nỗi là anh cũng đẹp trai cơ. Thế là câu chuyện về tình yêu và hôn nhân ở Bhutan bắt đầu.

Ảnh kể là giờ luật pháp không cho đa thê nữa rồi, nhưng nếu yêu người khác thì có thể ly hôn. Tỷ lệ ly hôn ở Bhutan là 50%.

Bọn mình bị shock. Tròn xoe mắt bảo hả, 50% cơ á. Quá cao. Nhưng anh í nói ở Bhutan coi chuyện phụ nữ ly hôn là chuyện rất bình thường và chẳng có gì gọi là kì thị ở đây cả. Cô ấy hoàn toàn có thể yêu và lấy người khác.
Bhutan họ tin vào nghiệp (karma). Một người có thể có duyên - nghiệp với nhiều người. Không thể đổ lỗi và phán xét con tim được. Dù tôi rất yêu vợ tôi thì tôi cũng chỉ tận hưởng điều đó trong hiện tại thôi. Ai mà biết được mai cô ấy lại yêu người khác. Đấy là duyên - nghiệp của cô ấy. Hai người nào đó có thể đã từng yêu nhau ở kiếp trước và giờ họ gặp lại nhau và nảy sinh tình cảm.

Bọn mình hỏi: Nhưng thường thì khi yêu ai đó, anh tự nhiên sẽ có xu hướng kỳ vọng, muốn sở hữu chứ. Nếu bỗng một ngày cô ấy biến mất thì sao?

Ảnh trả lời là từ bé ảnh đã được dạy là chẳng có gì là mãi mãi cả. Ai cũng có thể biến mất. Như chết chẳng hạn, có ai tính toán được đâu, thì yêu cũng thế. Bạn phải hiểu rằng mình không thể sở hữu ai cả. Nếu duyên chỉ đến thế thì hãy để cô ý ra đi. Ở Bhutan, nếu một cô gái hôm nay yêu người này, mai lại yêu người khác, thì cô ấy được gọi là thiên thần, vì hẳn là kiếp trước cô ấy đã được rất nhiều người yêu thương, cô ý có nhiều tình yêu để mang nó đến cho nhiều người. (Đoạn này chị em bắt đầu xuýt xoa: ôi chị em mình là thiên thần rồi, phải ở lại Bhutan thôi, hiu hiu)

Hỏi tiếp: Thế nhỡ có người lợi dụng điều đó để lăng nhăng, làm tổn thương nhiều người thì sao?

Ảnh trả lời: Vẫn là nghiệp thôi. Phải hiểu rằng không ai sở hữu được ai và đừng kỳ vọng điều vĩnh cửu nào cả. Như vậy là đã tự giới hạn mình rồi. Và nếu đã hiểu thế thì sẽ không bị tổn thương.

(Lược qua một đoạn là ở Bhutan, tình dục trước hôn nhân khá thoáng.) Hỏi tiếp: Vậy nếu con cái trong gia đình làm điều gì đó không theo ý bố mẹ, thì họ có thúc ép con cái không?

Trả lời: Ồ không đâu. Mọi thứ đã có nghiệp rồi. Nếu đứa trẻ làm việc tốt thì nó gieo nhân tốt, làm việc xấu thì nó gieo nhân xấu. Đã có nhân quả vận hành. Bố mẹ cố cũng đâu thể thúc ép được. Nếu một vấn đề tự nó đã được giải quyết thì sao còn cần phải lo lắng, lo lắng tức là đang làm phức tạp và tạo thêm vấn đề.

Anh í bảo ở Bhutan, 95% người dân thực hành đạo Phật. Xin lưu ý là "thực hành" chứ không phải đi theo như một tôn giáo áp đặt. Không phải Phật cứ nói là anh tin ngay mà anh phải chứng nghiệm. Phật bảo cái này ngọt lắm, thì anh không công nhận nó ngọt mà anh phải nếm thử xem có đúng nó ngọt không đã. Từ bé họ đã được dạy là cần trân trọng thân thể vật lý của mình, vì có cái thân này họ mới chứng nghiệm được sự vận hành của cuộc sống này.

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2018

Thế nào là Nhà Mẹ Teresa (Mother Teresa’s House) chính thức?

Tất cả những nhà Mẹ Teresa (đúng nghĩa) đều có thờ một giọt máu của Mẹ Teresa. Hàng trăm nhà Mẹ Teresa khắp nơi trên thế giới đều có giọt máu của Mẹ. Khi tôi hỏi họ nguồn gốc của giọt máu này thì họ bảo rằng lúc Mẹ Teresa mất thì trên tay Mẹ có giọt máu này và mọi người nhân giọt máu này ra nhiều lần và phân phát đến các nhà. Họ nhân bằng cách nào thì tôi không biết. Nhà nào có giọt máu ấy thì đó là Mother Teresa’s House chính thức, bởi vì có vô số người hâm mộ Mẹ Teresa và lập ra những nhà Mẹ Teresa một cách không chính thức. Thế nào là chính thức? Thế nào là không chính thức? 

Theo tôi chính thức nghĩa là tất cả các sơ phải mặc đồng phục, đó là áo saree trắng có viền 3 sọc xanh, các sơ phải tuân thủ những quy tắc nghiêm ngặt của một sơ thuộc dòng tu Nhà Mẹ Teresa. Một trong những quy định ấy là tất cả các sơ của dòng tu Mother Teresa’s House một khi trở thành nữ tu của dòng này thì phải vĩnh viễn khoác lên người cái áo saree bằng vải cotton thô màu trắng có viền 3 sọc xanh thiên thanh. Vải cotton này không phải mua đâu rồi về may cũng được đâu nha mọi người. Vải cotton thô này là vải dành cho người nghèo trước đây của Ấn độ nhưng từ khi dòng tu Nhà Mẹ Teresa được chính phủ Ấn độ thừa nhận và cho vô số đặc quyền thì vải cotton này được cấm sản xuất luôn, nghĩa là không ai ngoại trừ nữ tu của dòng này mới được phép mặc loại vải ấy. Nếu đã cấm sản xuất rồi thì làm sao họ có vải may áo chứ? Có. Họ tự sản xuất tại Nhà. Cơ sở sản xuất vải cotton này thuộc nhà của Brothers nằm tại thành phố Calcutta. Nhân công là những người cùi hủi được nhà cưu mang và trở thành cư dân chính thức của Nhà. Toàn bộ vải được sản xuất tại đây và gửi đi khắp nơi trên thế giới đến các sơ của dòng tu. Cho đến tận bây giờ thì ngay tại đất nước Ấn độ không ai được phép mặc loại vải này cả (vì có sản xuất nữa đâu mà mặc), đó là lý do người nào mặc vải này, màu trắng có 3 sọc xanh người ấy là nữ tu của dòng Mẹ Teresa.

Những nhà chính thức đều có tên trong danh sách tại tổng hành dinh của Nhà ở Calcutta. Và họ bảo rằng cái tên Việt Nam thậm chí còn không có tên trên danh bạ của họ nữa nói chi là đến Nhà.

Do số lượng người hâm mộ Mẹ Teresa quá đông nên ai cũng có thể nhân danh Mẹ mà lập nhà, thậm chí lấy luôn cái tên Mother Teresa’s House cho oanh liệt, nhưng theo thông tin mà tôi nhận được thì chỉ nhà nào có giọt máu của Mẹ Teresa thì nhà ấy mới chính thức.

Thật ra trước năm 1975 ở miền Nam có nhà của Mẹ Teresa (chính thức) nhưng là của Brothers’ chứ không phải của Sisters. Sau 1975 thì chính quyền cộng sản buộc Nhà phải đóng cửa và tất cả các Brothers phải rời Việt Nam. Từ đó về sau không một brother hay sister nào của dòng tu này có thể mở được bất cứ cái nhà nào khác tại Việt Nam cả.

Trên thế giới đặc biệt là tại Trung Quốc có một số trung tâm mang hơi hướm (nghĩa là bắt chước) Nhà Mẹ Teresa nhưng đó là không chính thức. Vì không chính thức, không do Tổng hành dinh quản lý, đặc biệt là không thể mặc đồng phục của dòng tu này nên một thời gian sau các trung tâm đi chệch hướng của dòng tu này. Và tổng hành dinh không đưa vào danh sách chính thức những trung tâm như vậy.

Lưu ý: Mọi nữ tu của dòng Nhà Mẹ Teresa đều phải mặc áo saree trắng có viền 3 sọc xanh bằng vải cotton thô may tại tổng hành dinh của Brothers ngay thành phố Calcutta. Nhưng điều đó không có nghĩa rằng ai mặc đồng phục này cũng đều là sơ của dòng tu ấy. Vì sao? Vì dòng tu này quá nổi tiếng và có một số đặc quyền nên có người giả mạo người tu của dòng này để lợi dụng các đặc quyền ấy. Ví dụ về những đặc quyền của họ:

- Họ có đặc quyền về visa, nghĩa là họ có thể xin visa dễ dàng hơn người khác nhiều.
- Họ có đặc quyền về hàng không (ví dụ được miễn hay giảm giá vé máy bay)
- Họ có đặc quyền về thuốc men (ví dụ được nhận thuốc và  khám chữa bệnh miễn phí ở vô số bệnh viện),……..

Những đặc quyền này khiến cho một số người thèm khát nhưng không muốn tu theo dòng này bởi những quy chế nghiêm ngặt nên chỉ còn cách giả mạo mà thôi. Họ có những quy chế nghiêm ngặt lắm nha mọi người. Vì vậy dù có đặc quyền nhưng cũng không phải ai cũng theo được quy chế của họ. Ví dụ về quy chế của họ là:

- Không được phục vụ tại quê hương, phải tha phương mà làm việc, chỉ được nghỉ phép (nghĩa là về thăm nhà) 3 tuần mỗi 10 năm, nghĩa là họ phải làm việc quần quật, chỉ sau 10 năm thì mới được về thăm nhà một lần, mỗi lần 3 tuần, có người quên luôn cả tiếng mẹ đẻ khi mới về nước nữa kìa.
- Không được sử dụng điện thoại di động, hay internet gì cả.
- Không được sử dụng quạt máy chứ đừng nói chi là máy lạnh dù cho trời có nóng đến 50 độ C đi chăng nữa. Phải ngủ chay, nghĩa là ngủ mà không có quạt.
- Không được rời bộ áo saree trắng viền xanh dù trong một khắc (ngoại trừ lúc tắm, dĩ nhiên rồi, tắm là phải cởi đồ ra mới tắm được chớ)
- Mỗi sơ chỉ được sở hữu duy nhất 3 bộ saree, không được phép sử dụng nhiều hơn con số 3. Hai bộ mặc thay đổi hằng ngày. Bộ mới nhất thì dùng trong những dịp đặc biệt.
……….
Có ai muốn xung phong tu theo dòng này nữa không hihi?

P.s Những quy chế trên dành cho sơ (nữ tu) còn các thầy (brothers) thì quy chế thoáng hơn chứ không nghiêm đến như vậy đâu nha! 

Tải sách đọc (pdf) miễn phí về Mẹ Teresa ở đây.

Thứ Hai, 26 tháng 3, 2018

Tâm sự của một lính cứu hỏa

Sau sự kiện cháy tòa chung cư Carina ở Quận 8, thành phố Hồ Chí Minh thì xuất hiện bài viết sau:

Bài viết trích từ FB của anh Dũng Nguyễn 
 Tâm sự của một lính cứu hỏa:
Ai rảnh ghé qua đọc, nhất là mấy đứa ở chung cư! Nhớ lấy vài điều vì tao không muốn nhận bạn bè trong tình trạng đen xì và khét mù!
1. Chả có nhà nào an toàn 100% cả, do ý thức con người cả thôi, hoặc đen đủi do sự cố thiết bị điện => nhớ tắt các thiết bị tiêu thụ điện,cắt điện (cúp cầu giao) khi đi ra khỏi nhà. Đồ điện, dây điện cũ hỏng, không chắp nối nữa, vứt cmn đi, nguy cơ cháy từ đấy mà ra cả!
2. 1căn phòng 50m2 khói lửa sẽ bao trùm kín phòng trong khoảng 3-5p, tùy nhà có nhiều đồ hay không, càng nhiều đồ cháy càng to, càng nhanh. Tuy nhiên nếu phát hiện sớm và xử lý kịp thời thì sẽ không sao cả, thiệt hại ít, an toàn cả gia đình => hãy mua ít nhất trong gia đình 1cái bình chữa cháy, sử dụng được ngay khi khẩn cấp.
3. 90% người chết trong các vụ cháy là do ngạt khói, cái này trên mạng nhan nhản, không viết nhiều, nhất là đối với chung cư cao tầng => hãy mua cho gia đình mỗi người 1chiếc mặt nạ chống khói, chẳng đáng bao tiền, an toàn tính mạng (nhất là bọn ở chung cư).
4. Nếu chung cư xảy ra cháy:
- xác định xem buồng thang thoát hiểm có nhiễm khói không. Nếu không có khói thì ung dung vừa đi bộ vừa hút sữa, không cần chạy (trượt chân ngã vỡ đầu). Nếu bị nhiễm khói thì đừng có rúc đầu vào, 100% là chết.
- nếu thang thoát hiểm, hành lang nhiễm khói nặng:
+ đóng cửa ở trong nhà, lấy băng dính dán các khe cửa lại để khói không lọt vào được
+ cả nhà rủ nhau ra ban công ngồi, bố uống cafe, mẹ uống nước cam, con hút sữa, cầm đèn pin làm tín hiệu chờ tao đến đón bằng cái xe thang to to dài dài. Nếu có khói theo đường ban công thì đeo mặt nạ vào ngồi im đấy mà thở, 100% sống an toàn.
+ nghiêm cấm ngu đần chui vào Wc đóng kín cửa xả nước, trừ khi muốn về với tổ tiên.
5. Đừng có dại mà học theo phim buộc quần áo tạo thành dây để tụt xuống! Tầng 2-3 rơi xuống may thì gãy chân tay, kém may thì sống thực vật, tầng 4 trở lên rơi xuống đảm bảo chết!
6. Khi có cháy hãy nhớ gọi 114, chỉ cần ấn 1-1-4, ấn 043114-024114 ...là gọi lên trời đấy!
Chúc chung cư và ngôi nhà các bạn đéo bao h phải gặp tớ!
----- 

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

Kể chuyện về một nỗi sợ của tôi và sự dung hòa âm dương.

Từ khi phát hiện ra thế giới nhị nguyên thì tôi mới dần dần hết cái nỗi sợ này nha mọi người. Biết sợ cái gì không?

Sợ ở chung nơi nào có phụ nữ đông ví dụ như ni viện hay chùa ni hay tất cả những nơi mà toàn là phụ nữ, phụ nam không được bước vào. Và không chỉ tôi có nỗi sợ này, rất nhiều chị em phụ nữ và kể cả đàn ông đều sợ như vậy. dù có là vua chúa cũng không thoát ra khỏi nỗi sợ ấy.

Ví dụ: Vua chúa hay có tam cung lục viện toàn là phi tần mỹ nữ, nói cách khác toàn là phụ nữ. Có một số truyện kể về việc có những ông vua phải trốn đi nơi nào đó để thoát khỏi cái đám phụ nữ nhiều chuyện kia, dù toàn là người đẹp.

Rồi có người kể cho tôi nghe rằng có người nữ thậm chí cải trang thành nam để được tu trong chùa tăng chứ không dám tu ở chùa ni.

Rồi kinh nghiệm của tôi cũng vậy. Lúc đầu đi làm tình nguyện viên cho nhà Mẹ Teresa tôi cũng kiếm nhà của Brothers’ để làm chứ không dám bước chân đến nhà của Sisters’ (Sơ). Trùi ui trùi, sợ lắm luôn. Ai hỏi tôi sao không đến chỗ Sisters’ là tôi có thể ngồi kể lể cho họ nghe cả buổi về cái nỗi sợ của tôi. Một nơi quy tụ toàn mấy bà cô hổng chồng, vào đó chẳng khác nào vào hang cọp, mà vào hang cọp có khi còn đỡ sợ hơn nữa. Bởi, dân gian nói rồi: Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng. Nghĩa là giặc bên Ngô cũng không đáng sợ bằng bà cô bên chồng, đặc biệt là bà cô hổng có chồng hoặc bà góa hoặc ở giá hoặc ly dị, một người phụ nữ như vậy kinh khủng hơn cả giặc, đáng sợ hơn cả cọp beo. Ta nói: Ở chung bà cô không chồng thì thà đưa đầu cho giặc chém một phát hay để cọp beo ăn thịt chắc còn dễ chịu hơn nhiều. Mà trong nhà mấy sơ hay ni viện toàn là bà cô không chồng không hà. Bước chân vào thôi đã thấy sợ còn hơn lên đoạn đầu đài rồi chứ đừng nói chi là ở đó. Eo ôi, sợ quá đi thôi, sợ quá trời sợ.

Biết sao có nỗi sợ này không mọi người? Tại vì vầy nè: Phụ nữ nổi tiếng là lắm chuyện, lắm điều, đi đến đâu thì phải làm náo động nơi ấy thì mới chịu, nếu không làm náo loạn thì bức rức khó chịu, túm lại phụ nữ đi đâu thì gây phiền phức nơi ấy, nơi nào có phụ nữ nơi ấy không bao giờ được yên tĩnh. Bởi phụ nữ gắn liền với rắc rối, phức tạp, thị phi, ồn ào và rối loạn. Điều này là đúng chứ không có sai đâu nha mọi người! Biết sao lại vậy không?

Vì đó là quy luật cân bằng của vũ trụ. Phải như vậy thì vũ trụ mới cân bằng. Ủa, ngộ ghê ta! Ờ, vũ trụ này ngộ lắm hihi. Như đã nói, thế giới này là thế giới nhị nguyên, hễ có mặt này thì mặt kia phải xuất hiện để cân bằng. Phụ nữ tượng trưng cho Âm, đúng không mọi người? Âm thì phải có Dương thì mới cân bằng. Đó là lý do vì sao nam phải lấy vợ, nữ phải lấy chồng, ấy là quy luật tự nhiên, không ai có thể làm trái lại cả. Người vợ càng nữ tính thì người chồng phải càng dương tính nghĩa là tính đàn ông phải mãnh liệt thì âm dương của hai vợ chồng mới giao hòa. Đó là lý do xuất hiện câu: Trai anh hùng gái thuyền quyên. Trai anh hùng nghĩa là người đàn ông đầy nam tính. Gái thuyền quyên nghĩa là người phụ nữ đầy nữ tính. Phải như vậy thì đất trời hòa hợp, âm dương giao hòa, vạn vật sanh sôi nẩy nở, mọi thứ đều hanh thông. Nhưng mà oái ăm ở chỗ: đời đâu phải lúc nào cũng được như vậy.

Ví dụ tam cung lục viện, có một ông vua thôi mà có quá trời phụ nữ, thì dương khí không đủ để cho âm khí của những người nữ kia được dung hòa. Hoặc có khi người chồng yếu sinh lý không bổ sung được dương khí cho vợ,….. Trong những trường hợp ấy, không hấp thụ được dương khí từ người chồng nhưng quy luật cân bằng của vũ trụ vẫn phải đảm bảo, hễ có âm thì phải có dương, âm đến đâu thì phải dương đến nấy, khi âm nhiều mà dương ít thì người phụ nữ phải tự bổ sung dương khí bằng cách dần dần tính cách thay đổi, hết là gái thuyền quyên yếu đuối nữa mà phải hùm hổ như cọp beo, sự hùm hổ ở nữ giới là tất yếu để cho dương khí được tạo ra nhằm tạo sự cân bằng âm dương cho gia đình. Ngoài ra vì nữ là âm, nghĩa là sự nhu hòa, yếu đuối, mềm mại, yên tĩnh, lặng lẽ, nên để tự bổ sung dương khí, nghĩa là phải có sự động đậy, tiếng động, tiếng ồn, sự cứng rắn, thì họ phải gây chuyện thị phi, lắm điều, rắc rối tùm lum.

Nếu không hiểu thế giới nhị nguyên mình sẽ phàn nàn rằng sao phụ nữ thích thị phi quá vậy. Tạo thị phi là cách để họ tự bổ sung dương khí, vì thị phi tạo ra sự động đậy, sự quấy động, khác hẳn với phần âm họ có sẳn là sự yên tĩnh, lặng yên. Đó là lý do nơi nào tụ tập nhiều nữ giới thì nơi ấy càng khuấy động, càng thị phi. Còn nơi nào tụ tập nhiều nam giới thì nơi ấy có xu hướng tĩnh lặng, yên tĩnh. Vì dương khí nhiều thì càng cần âm khí để cân bằng. Nam là dương rồi nên họ buộc phải tịch lặng để bổ sung âm khí. Bây giờ thì hiểu vì sao đã là ni viện thì phải có rắc rối khuấy động thị phi, còn đã là tăng viện thì phải lặng lẽ tịch tịnh chưa mọi người? Ấy là việc bình thường, đúng không?

Đặc biệt là nữ tu, xa lìa người khác giới, là công cụ để bổ sung dương khí thì họ phải tự bổ sung dương khí cho mình bằng cách gây lộn, cãi vả, ồn ào. Nếu không có những cái này thì họ khó mà tu lắm, cơ địa mất thăng bằng rồi thì làm sao mà tu. Bởi, lời khuyên mà tôi dành cho các trụ trì ni viện nha. Đừng thấy ni viện yên lặng hổng có cãi vả mà tự đắc rằng mình dẫn dắt tăng đoàn khéo . Ni viện, nơi tụ tập những bà cô không chồng, thiếu dương khí trầm trọng, mà còn bị ép tĩnh lặng thì hổng ai tu được cả. Nghĩa là hổng ai đắc đạo cả đâu. Đi ngược lại quy luật cân bằng của vũ trụ rồi thì làm sao mà đắc đạo được chứ. Cho nên thấy ni chúng mà cãi vả thưa kiện từa lưa thì đó là dấu hiệu đáng mừng, sẽ có bậc chân tu đắc đạo trong cái đám lộn xộn ấy.

Ngoài ra khi xây tăng viện hay ni viện thì quý vị cần lưu ý phần phong thủy. Ni viện thì phong thủy phải làm sao cho dương khí nhiều lên để giảm bớt sự chộn rộn cải vả thị phị nơi ni chúng, còn tăng viện thì âm khí phải nhiều lên để giảm bớt sự uể oải giãy đãy nơi tăng chúng. Khi âm dương có sự cân bằng qua phong thủy rồi mọi thứ mới dễ hanh thông, chứ không phải dùng luật lệ này nọ ép cho người ta theo luật mà không hiểu gì về quy luật cân bằng cả. Tương tự như khi cơ thể cần xả chất thải trong người mà dùng luật lệ ép cho người ta nín, hổng được thải. Đó là việc trái tự nhiên. Đã trái tự nhiên rồi thì làm sao mà tu!

Túm lại, đã là âm thì cần dương, nếu không có dương thì tự bổ sung dương, tạo thị phi, cãi lộn, gây chuyện là một cách bổ sung dương khí hiệu quả. Đã là dương thì cần âm, nếu không có âm thì tự bổ sung âm bằng cách uể oải lờ đờ buông xuôi.

Thỉnh thoảng có mấy ông dò dò theo hỏi tôi miết: Trùi, nữ mà không lập gia đình, sống vậy hoài sao chịu nỗi, phải lấy chồng cho hợp âm dương chứ?
Nhân bài này trả lời luôn, tôi tự bổ sung dương khí bằng con đường chửi lộn, đó là lý do tôi chửi rất giỏi, rất hăng và rất dai, nghĩa là chửi hoài hổng mệt. Thử chọc tôi đi, tôi chửi cho xem. Chửi là cách bổ sung dương khí nên chửi lộn là thức ăn của tôi đó hahahaha.
Trước đây tôi chửi người ta quá dữ quá hăng là nhờ nộ khí trong tôi cực lớn, còn bây giờ tôi cũng chửi rất dữ rất hăng để cân bằng âm dương để cho trời đất giao hòa. Cho nên ai chưa gặp tôi ngoài đời thấy tôi đăng bài thuyết pháp này nọ, tưởng tôi chắc là hiền lắm nè, hiền như bồ tát (trong trí tưởng tượng), không ngờ rằng tôi vô địch chửi lộn, chửi lộn giỏi đến nỗi ai cũng bảo tôi sao không đi làm luật sư đi cho rồi hehehe.

P.s 1 Bây giờ tôi không còn sợ nơi tụ tập đông phụ nữ nữa nha mọi người, bởi tôi chửi còn dữ hơn họ nữa kìa hahaha.

P.s 2 Vì sự dung hòa âm dương này mà người nam càng tu càng nữ tính, dịu dàng, khuôn mặt càng có nhiều nét mềm mại của gái thuyền quyên; trong khi đó, người nữ càng tu thì càng quyết đoán, mạnh mẽ, khuôn mặt càng có nhiều nét rắn rỏi kiên nghị của trai anh hùng. Người tu mà đi theo hướng này thì có tinh tấn, còn ngược lại, nam tu hoài mà vẫn vậy, nghĩa là vẫn đầy nam tính hay nữ tu hoài mà vẫn cứ nữ tính hoài, nghĩa là việc tu không có tiến triển, cho nên cần đổi pháp môn tu hay môi trường sống đi nha mọi người. Mỗi người tự quán sát mình sẽ tự biết mình có tiến bộ hay không chứ gì.