CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

Phát hiện đáng kinh ngạc của Mỹ: Tế bào ung thư sợ nhất Tình yêu!

Tình yêu có sức mạnh to lớn trong đời sống tinh thần của mỗi người. Không chỉ có vậy, phát hiện mới nhất của nhà khoa học Mỹ đã gây chấn động: Tế bào ung thư sợ nhất là tình yêu!

Tiến sĩ David Hawkins là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Mỹ, bệnh nhân của ông đến từ khắp nơi trên thế giới. Ông cho biết, chỉ cần nhìn thấy bệnh nhân là ông biết người đó vì sao bị bệnh. Bởi trên cơ thể người bệnh không bao giờ tìm thấy chữ ‘yêu’, chỉ thấy chữ ‘khổ, hận, phiền muộn’ bao bọc toàn cơ thể họ.

“Rất nhiều người bị bệnh vì không được yêu, ở họ chỉ thấy nỗi khổ và phiền muộn, tần số rung động thấp hơn 200 sẽ dễ bị bệnh”, ông cho biết. Tần số rung động chính là từ trường mà mọi người thường hay nói.
Ông cũng phát hiện ra rằng, những người bệnh thường có suy nghĩ tiêu cực. Tần số rung động của người trên 200 sẽ không bị bệnh. Ở người bệnh, tần số này thường thấp hơn 200. Tần số rung động của những người như nào thấp hơn 200? Đó là những người hay oán giận, chỉ trích, hận thù người khác, tần số của họ chỉ là 30, 40. Trong quá trình trách móc người khác sẽ làm tiêu hao rất nhiều năng lượng của họ vì thế tần số rung động sẽ giảm thấp hơn 200, những người này có nguy cơ bị mắc rất nhiều loại bệnh.

Chỉ số rung động cao nhất là 1000, thấp nhất là 1. Ông nói, trong cuộc đời ông từng gặp người có tần số rung động cao nhất là 700, năng lượng trong cơ thể anh ấy rất dồi dào. Khi những người này xuất hiện, họ sẽ làm ảnh hưởng đến từ trường của cả khu vực xung quanh. Lấy ví dụ, như khi bà tu sĩ Trisara lên nhận giải thưởng Nobel Hòa bình, không khí cả hội trường rất tốt, tần số rung động rất cao, từ trường của bà làm cho cả hội trường đều cảm nhận được năng lượng tràn ngập sự tốt đẹp và cảm động từ bà.

Khi người có năng lượng cao xuất hiện, từ trường của họ sẽ làm cho vạn vật trở lên tốt đẹp hơn. Còn với người có suy nghĩ tiêu cực, không chỉ làm tổn hại chính họ mà còn làm cho từ trường xung quanh cũng bị xấu đi.

TS Hawkins nói, ông đã từng làm bệnh án cho hàng triệu người, các chủng loại người khác nhau trên toàn thế giới, tất cả đều cho một đáp án giống nhau. Chỉ cần tần số rung động thấp hơn 200 là người đó sẽ bị bệnh. Trên 200 sẽ không bị bệnh, những suy nghĩ có tần số rung động trên 200 gồm có: quan tâm đến người khác, giàu lòng từ bi, nhân ái, hướng thiện, bao dung, độ lượng, v.v. Đây đều là những đức tính có tần số rung động rất cao, đạt đến mức 400 – 500.

Ngược lại, người có tính căm ghét, phẫn nộ, hay chỉ trích, trách móc, đố kị, đòi hỏi người khác, luôn tư lợi cá nhân, ích kỷ, không màng đến cảm nhận của người khác sẽ có tần số rung động rất thấp. Tần số rung động thấp là nguyên nhân dẫn đến các bệnh như ung thư, tim v.v.

Từ góc độ y học ông cho rằng, ý niệm có ảnh hưởng vô cùng lớn đến sức khỏe con người.

Sau khi nghệ sỹ chơi đàn Violoncelle Sean của Nhật Bản bị bệnh ung thư, ông đã không ngừng chiến đấu với bệnh tật nhưng xem ra tình trạng ngày một nặng hơn. Ông đã thay đổi tâm trạng, quyết định chuyển sang yêu từng tế bào ung thư trong cơ thể mình. Ông lạc quan với cuộc sống, mọi việc ông đều luôn thấy vui vẻ và biết ơn các tế bào ung thư. Ông thấy cảm giác này rất tuyệt. Sau đó, ông đã quyết định yêu mọi thứ trong cuộc sống, bao gồm cả mỗi con người và mỗi sự việc.

Sau một thời gian, toàn bộ các tế bào ung thư đã không còn nữa, đây là kết quả nằm ngoài sức tưởng tượng của con người. Sau này, ông trở thành bác sĩ trị liệu nổi tiếng tại Nhật Bản. Đây chính là bản chất của cuộc sống: Tình Yêu.
Căn nguyên của bệnh tật là do trong cơ thể người bệnh thiếu tình yêu thương. Bệnh tật bị đẩy lùi một cách vô điều kiện là nhờ ‘yêu và được yêu’.



Nguồn: sưu tầm từ Facebook

Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

Tập Yoga là cách quán thân trên thân rất tuyệt vời đó mọi người!

Khi không quán thân trên thân, nghĩa là vừa tập vừa thiền thì cơ thể rất dễ bị chấn thương. Điều này vẫn xảy ra với người tập yoga lâu năm. Cho nên thường khi tập cần phải có giáo viên hướng dẫn để cho mình biết những cử động nào mình có thể làm, những cử động nào mình không được phép làm, hoặc khi mình bị bệnh gì đó thì có những động tác mà nếu tập có thể làm bệnh thêm nặng.
Nhưng khi vừa tập yoga vừa quán thân trên thân thì không cần giáo viên hướng dẫn, mình có thể tự quán sát cơ thể. Quán sát như thế nào:
Đó là quán sát độ dẻo của cơ thể, quán sát xem cơ thể mình có thể cong được bao nhiêu độ, khi đến độ cong vừa sức chịu đựng của cơ thể thì dừng lại, nếu muốn cong hơn thì cần phải có thời gian cho cơ thể thích ứng. Nếu vừa tập vừa thiền mình quán sát được hết đó mọi người, không cần giáo viên hướng dẫn.
Ngoài ra khi vừa tập vừa thiền, mình biết được động tác nào nên tập động tác nào không nên tập đối với cơ thể mình, khi kéo căng cơ thì cơ căng đến mức nào là vừa, để tránh bị tổn thương.
Ngoài ra khi vừa tập vừa thiền thì mình tự sáng tạo ra những động tác yoga phù hợp với thể trạng của cơ thể mình luôn đó mọi người. Giáo viên không thể biết cơ thể mình rõ hơn mình đâu. Cho nên tập trong sự tỉnh giác cao độ thì mình tự biết được hết.
Túm lại tập yoga là cách quán thân trên thân tuyệt vời. Vì chỉ cần mình mất chánh niệm thì cơ thể mình bị tổn thương. Và các động tác yoga rất chậm chạp và từ tốn, cho nên cực kì thích hợp cho thiền quán thân trên thân.

Khi vừa tập yoga vừa quán thân trên thân thì từ trong ra ngoài có sự tĩnh lặng và trang nghiêm, sảng khoái và khỏe khoắn. Nghĩa là mỗi sáng bắt đầu ngày mới bằng cách thiền quán thân trên thân với các động tác yoga thì đầy đủ năng lượng cho cả ngày luôn, không cần phải nghỉ ngơi buổi trưa. 

Thứ Ba, 26 tháng 9, 2017

DON’T TAKE IT PERSONAL!

Đây là một bài viết trên Facebook của cô Nguyễn Phi Vân. Thấy nên lụm về chia sẻ cho mọi người cùng đọc.

Rất nhiều bạn inbox kể cho tôi nghe bản thân cảm thấy bị tổn thương thế nào vì lời nói của người khác. Các bạn trách sao người ta không nhạy cảm, thờ ơ, thiếu trí tuệ cảm xúc.... Tôi thì nghĩ khác. Chia sẻ góc nhìn này cho các bạn để không còn bị tổn thương nữa nhé.
Don’t take it personal - Đừng nghĩ người ta công kích mình. It’s their problems, not yours - Họ có vấn đề, không phải bạn.
Thật ra, cách hành xử, lời nói, thái độ của một người đối với bạn, đối với một sự việc có khi chẳng liên quan gì đến bạn. Con người đi qua bao sóng gió, được mất, tổn thương, đau khổ trong đời và tất cả đều được ghi lại trong một kho tàng mà chúng ta không hề hay biết gọi là tiềm thức và tàng thức. Chúng nằm đó, chực chờ một tín hiệu mồi. Hễ nhìn thấy là lập tức trỗi dậy. Và cơn giận, cái ghét, sự căm hờn bỗng dưng được dịp vỡ oà. Cái cơn đó là trút lên chuyện cũ, chuyện bị dìm hàng mấy chục năm nay, chẳng liên quan gì đến bạn. Chẳng may bạn chọn nhầm giờ, gợi mở. Thế là bạn lãnh đủ.
Ví dụ cụ thể gần đây luôn nè. Một bạn nữ tâm sự vừa mới gặp đã ghét cay ghét đắng một đứa khác. Chẳng vì lý do gì. Thấy ghét, vậy thôi. Sau thời gian làm việc nhóm, sao thấy ai cũng khen nó dễ thương, tử tế, bạn bèn suy đi xét lại. Cuối cùng cô vỡ ra là anh chàng này có nét giống bạn trai đã từng làm cô đau khổ. Vậy là ghét chứ cậu kia có làm gì đâu.
Cho nên, có khi những câu nói, những chuyện làm tổn thương ta chỉ là vấn đề chưa giải quyết của người nói, người tỏ thái độ. Ta cần phải tách mình ra khỏi sự việc, suy nghĩ, tìm hiểu, và có khi nên cảm thông, giúp đỡ họ nữa kìa. Giận làm gì cho mệt! Tôi thấy ai nổi cơn, sau đó hay lại hỏi ‘Are you OK?’ và thế là nghe một câu chuyện dài dằng dặc của những thăng trầm, đau khổ, vui buồn, và có khi cả một lời xin lỗi. Tôi có ông anh, hay giận lắm. Có khi nửa đêm gọi điện và giận dữ kể chuyện người ta nói này nói nọ mình. Giận ngủ không được. Tôi nghe xong chỉ trả lời ‘Anh mắc mưu rồi!’ Ổng hỏi mắc mưu gì. Tôi nói người ta muốn anh giận, đem hết những cặn bã hờn uất của mình đổ lên người anh. Thế là anh nhận hết giờ này còn thao thức, bực dọc. Người ta trút được hết giờ đang ngon giấc. Thế là ổng cười xoà bỏ đi ngủ.
Don’t take it personal! Đừng tự mình nhận hết cái giận, sự công kích của người khác các bạn ạ. Cho người ta trút hết đi rồi tìm hiểu tại sao. Đời thật ra rất nhẹ nhàng. 
Nguyễn Phi Vân

Chuyện tình giữa Biển và Cá

Vì sao dân gian có câu nói: Đàn ông không cần hiểu phụ nữ mà chỉ cần thương người phụ nữ ấy thôi?
Đây là câu minh triết mà không phải ông nào cũng làm được. Bởi bản tính lăng xăng luôn thích chứng tỏ.
Thế nào thương? Đó là thương như biển cả thương……… con cá. Cá bơi lội kiểu gì cũng mặc kệ cá. Nhiệm vụ của biển không phải là đi tìm hiểu xem con cá này là thế nào, hay là quản lý con cá từng khắc một, mà nhiệm vụ của biển là bao dung ôm trọn cá vào lòng biển.
Chỉ cần bao dung thôi chả cần hiểu là như vậy.
Nhưng với phụ nữ thì câu nói lại là: Phụ nữ không cần thương đàn ông mà chỉ cần hiểu họ thôi.
Cá không cần thương biển. Cá chỉ cần hiểu khi nào biển lặng khi nào biển động, khi nào thủy triều lên khi nào thủy triều xuống, khúc nào sâu, khúc nào cạn,…. Chỉ cần hiểu rõ như vậy thì có thể an nhiên sống trong lòng biển cả rồi.
Nam như biển và nữ như cá. Đó là lý do vì sao trong Kinh thánh lại có sự tích Eva được tạo ra từ một cái xương sườn của Adam.
Nhiệm vụ của ai thì người đó làm. Nhiệm vụ của biển là bao dung cá, ôm trọn cá vào lòng. Nhiệm vụ của cá là hiểu rõ biển để an nhiên trong lòng biển.

Chỉ cần ai làm nhiệm vụ nấy thì đất trời dung hòa, vạn vật tự sinh sôi nảy nở, không cần phải cãi vả tranh chấp nhau làm gì.

Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Làm sao bỏ rượu bỏ hút thuốc?

Lúc trước có một vị  nói rằng vị này có thể cố gắng để giữ các giới nhưng chỉ có hút thuốc và uống rượu là không bỏ được.
Hút thuốc và uống rượu là thói quen. Để thói quen hình thành thì cần phải có đủ duyên, và để thói quen được loại bỏ thì cũng cần phải có đủ duyên, không thể muốn có hay muốn bỏ thói quen thì cứ thế mà có hay cứ thế mà bỏ là được.
Phải tự quán chiếu thân tâm thì mới biết được do những duyên gì mà mình có thói quen hút thuốc, do những duyên gì mà mình có thói quen uống rượu. Cái này phải tự quán chiếu, không ai làm giùm cho.
Sau khi tìm ra các duyên hình thành thói quen hút thuốc và uống rượu thì tự quán chiếu xem tự mình có thể loại bỏ những duyên ấy hay không. Dùng nguyên lý “Cái này có cái kia có, cái này diệt cái kia diệt.”
Sẳn tiện kể chuyện ở trung tâm thiền Goenka cho mọi người nghe luôn nha! Nghe Goenkaji kể rằng lúc trước có một ông nghiện rượu muốn tham gia khóa thiền 10 ngày tại trung tâm. Bất cứ ai muốn tham gia thì phải tuân thủ nghiêm ngặt các nội quy của khóa thiền, một trong các nội quy ấy là không được hút thuốc, không được uống rượu. Ông nghiện rượu này bắt đầu trả giá với Goenkaji: Con xin được phép tuân thủ tất cả nội quy ngoại trừ uống rượu, cho con uống mỗi ngày 1 ít thôi, không có rượu chắc con chết mất. Goenkaji nói: Không được.
- Mỗi ngày chỉ 1 ngụm nhỏ thôi mà thầy.
- Không được. Phải tuân thủ tất cả các nội quy, không có trường hợp ngoại lệ.
Cái ông ta đi ra ngoài, đi tới đi lui, suy tính ghê gớm lắm, phân vân dùng dằng miết. Rồi ông quay trở vô nói: Được rồi. Con xin hứa tuân thủ nội quy để được tham gia khóa thiền.
Cái ông ta tham gia thiền hằng ngày. Khóa thiền chỉ có 10 ngày thôi. Sau 10 ngày đó, ông ta bỏ hẳn rượu luôn, chẳng những không còn nghiện nữa mà từ đó về sau thấy bạn bè nhậu là ông ta la lên: Tập khí, tập khí. Bỏ đi bỏ đi hì hì hì.
Đó là một trường hợp nhờ thiền quán cảm thọ mà bỏ được rượu, còn có những trường hợp khác bỏ cả luôn nghiện ma túy.

Nhưng việc bỏ được những thói quen đặc biệt là thói quen xấu chỉ là tác dụng phụ thôi. Bước chân vào trung tâm thiền mà đòi tham gia với quyết tâm để chữa bệnh hay để cai nghiện là bị đuổi thẳng cổ. Vì sao? Vì Goenkaji và thầy ổng là U Ba Khin cho rằng: Thiền quán cảm thọ là thiền chân truyền từ ông Thích Ca, mục đích là để giác ngộ giải thoát, đó là mục đích cao cả, kéo cái mục đích cao cả xuống để phục vụ cho mục đích tầm thường là bỏ tập khí xấu hoặc để chữa bệnh là phỉ báng Tam Bảo, cho nên bị đuổi là vậy đó. 

Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

Niệm Phật.

Hồi xưa, tôi cũng niệm Phật ghê lắm nha! Biết tôi niệm ai không, tôi niệm ông A Di Đà đó. Mà biết sao tôi niệm ổng không?
Vì hổng biết từ lúc nào 6 chữ Nam Mô A Di Đà Phật bám vào trong tiềm thức. Cái lúc tôi đi hành tẩu giang hồ, tôi leo rừng lội suối, thường xuyên ở nơi xa lạ, có lúc ngủ gần nghĩa địa hoặc ngủ gần xác chết. Chuyện ấy không ghê bằng cái này nè: Lúc ấy tôi lại là người cực kì sợ ma nữa mới gớm chớ. Giữa đêm khuya thanh vắng, 1 mình ở nơi hoang vắng thì cái nỗi sợ ma nó càng trầm trọng, mấy cái bóng cây cứ di di trước mặt, tiếng con này tru con kia hú, con nọ soạt xa soạt xẹt trong bụi rậm, rồi tiếng lá rơi như tiếng chân người đi, tiếng gió thở dài, thanh âm của sự im lặng kì quái, trùi ui là trùi, sợ quá trời sợ, sợ muốn vỡ tim vỡ mật, sợ quá không biết bám víu vào đâu, sợ quá không biết làm gì cho hết sợ, nên chỉ có 6 chữ Nam Mô A Di Đà Phật là mới cứu được. Sợ quá nên niệm, niệm miết niệm miết, lo niệm nên hết sợ hồi nào cũng hổng hay luôn. Hì hì hì.
Túm lại, hợp với ông nào thì niệm tên ông đó. Hợp ông Thích Ca thì niệm ổng, hợp ông A Di Đà thì niệm ổng, hợp Quán Âm Bồ tát thì niệm Quán Âm Bồ Tát, hợp với thánh Alla thì niệm thánh Alla, hợp với Chúa Giê su thì niệm Chúa Giê Su, hợp với thần Shiva thì niệm Om Shri Shiva, hợp với thần Krishna thì niệm Hare Krishna, Hare Hare, …………

Cho nên hợp với ai thì niệm tên người đó thôi!!! Niệm đi mọi người, niệm đến Nhất Tâm Bất Loạn luôn đê!

Hợp với ai thì niệm tên người đó thôi. Hoặc cũng có thể nói rằng: Dính mắc với ai thì phải niệm tên người đó thôi.
 Trong một lần đi hành tẩu giang hồ, tôi dừng chân ở một ngôi chùa Nhật Bản tu theo trường phái Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh. Họ chỉ đọc duy nhất kinh Pháp Hoa và hằng ngày chỉ tụng niệm duy nhất câu Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh. Tôi ở đó với họ một thời gian (lý do là tò mò muốn tìm hiểu về trường phái này). Và cũng ở tại đây tôi niệm câu Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh (tiếng Nhật là Nam Mu Myo He Ren Ge Kyo) đến Nhất Tâm Bất Loạn (vụ này kể ở bài khác nha!)
 Còn vụ Hợp ai thì niệm tên người đó thì kể tiếp như sau. Đây là đoạn trích trong tập hồi kí của tôi (cái này được viết vào thời điểm đó, hổng phải thời điểm này, nghĩa là thời điểm khi sự việc ấy xảy ra). Đoạn hồi kí được đặt trong ngoặc kép:
“““Số là sáng hôm ấy khoảng 8h tôi ôm sách vào cái chòi nhỏ nhỏ gần chánh điện ngồi đọc cho đỡ nóng. Tuy nhiên do lâu ngày không ai ngồi nên bàn ghế đầy bụi bặm. Vậy là tôi hì hục lau dọn. Xong xuôi thì mệt nên chỉ đọc vài dòng là nằm luôn xuống ghế thiu thiu ngủ. Lúc đang thiu thiu, tôi lại thấy mình ngồi dậy và ở băng ghế đối điện là một người đàn ông Châu Á (không biết quốc gia nào) khuôn mặt tròn, tầm 40 tuổi ngồi nhìn tôi cười cười. Hai bên cạnh tôi mỗi bên là một con quỷ đói (hungry ghost) đang đứng. Vì sao tôi biết đó là hai con quỷ đói???? Bởi vì cổ nó dài ngẳng và mỏng như sợi chỉ. Sướng hôn? Tôi ngồi đọc sách có hai quỷ đói “đứng hầu” hai bên hehehehehe.

Nhưng ba nhân vật vô hình này không hề muốn làm tôi sợ đâu các bạn. Dù cả tôi và họ đều không nói gì nhưng tôi lại hiểu ý họ muốn gì: họ muốn tôi ngồi dậy và tiếp tục đọc sách. Nhân vật ngồi đối diện vẫn cười cười còn hai con quỷ đói vẫn ở hai bên. Tôi tuyệt nhiên không hề có cảm giác sợ hãi trước ba nhân vật vô hình này các bạn ạ, mà cảm giác của tôi đối với họ là: thân thuộc như bạn. Chết cha, tôi kết bạn với quỷ đói hồi nào vậy ta?????

(Các bạn ạ, đây là điều mà tôi trải nghiệm đây. Hình như đối với những người thuộc thế giới vô hình thì ngôn ngữ không là rào cản và người ta nói mà không cần mở miệng. Thực tế, tôi không hiểu tôi và ba nhân vật vô hình kia giao tiếp bằng ngôn ngữ gì nhưng tôi lại hiểu ý muốn của họ mới ghê! Tóm lại, khi nào trở thành nhân vật vô hình rồi thì chúng ta không cần học ngoại ngữ hehehehehe. Phấn đấu thành nhân vật vô hình nghen bà con khakhakhakha.)

Dù “bạn” tôi muốn tôi tiếp tục đọc sách nhưng tôi vẫn muốn ngủ nên dùng dằng. Trong lúc ấy thì tôi lại thấy mình nằm xuống và ở phía đầu nằm của tôi khoảng 1 mét, tôi nghe tiếng dây xích lê trên mặt đất. Tôi không nhìn thấy nhưng cảm nhận một sinh vật đang bị xiềng ở cổ chân tiến về phía tôi. Ba sinh vật kia không làm tôi sợ; tuy nhiên đối với sinh vật này dù không nhìn thấy như âm thanh tiếng xiềng lê trên mặt đất làm tôi sợ đến đông cứng cả người. Tôi hoàn toàn tê liệt cả người vì quá sợ và tôi cũng không hiểu vì sao mình lại sợ đến thế! Sợ quá, tôi định niệm: “Nam Mu Myo He Ren Ge Kyo” (Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh bằng tiếng Nhật) nhưng không niệm nỗi. Tôi định niệm Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật nhưng cũng không niệm nổi. Lúc này thì tôi hoàn toàn hiểu câu: Nỗi sợ làm người ta đông cứng cả suy nghĩ. Niệm bằng tư tưởng chứ có dùng mắt môi miệng hay cử động nào của thân thể đâu mà tôi vẫn không làm nỗi.

Sinh vật kia càng tiến đến gần thì nỗi sợ của tôi càng tăng. Tôi sợ đến nỗi như có ai bóp chặt lấy tim mình lại. Rồi tôi nhớ lại: tôi nắm chặt hai bàn tay lại, để ngón cái vào trong và niệm “Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát.” Theo truyền thuyết, ai niệm Nam Mô Quan Âm Bồ Tát 3 lần thì sẽ được Ngài giúp nhưng tôi chỉ niệm có 2 lần thôi thì nỗi sợ tan biến hẳn và tôi cảm nhận được một bầu không khí thân thiện từ phía sinh vật kia và từ môi trường xung quanh. Nỗi sợ hãi biến mất hoàn toàn. Thật kỳ lạ!!!!!!!!!! Tôi cảm thấy hình như sinh vật kia muốn “trêu” tôi hay sao ấy???? Vậy ra tôi được những sinh vật vô hình này “chấp nhận” cho “ở chung” rồi à????????????

Lúc ấy thì tôi cũng tỉnh giấc (nhưng tôi không hề có cảm giác là mình vừa ngủ) và ngồi dậy đọc sách tiếp. Tôi không hề có cảm giác sợ hãi cái chòi ấy. Mấy ngày sau tôi cũng đến đấy đọc sách nhưng không bao giờ nhìn thấy những người vô hình ấy nữa. Hình như tôi chiếm chỗ của họ nên họ thử tôi tí xem thế nào và sau khi họ chấp nhận tôi thì tôi không bao giờ gặp họ nữa (dù muốn.) Mấy ngày sau tôi cũng đọc sách và nằm ngủ nhưng chưa bao giờ nhìn thấy họ. Tiếc nhỉ!!!!!!!!!! Thế giới vô hình thật kỳ lạ và làm tôi thấy tò mò quá!!!!””

>>> Bây giờ quán chiếu lại thì tôi nhận ra rằng: Trước đó tôi có lúc đả phá Bắc tông, đặc biệt là hình tượng Quán Âm Bồ tát, dù giai đoạn này rất ngắn và tôi không có chỉ trích từa lưa khắp nơi, tôi chỉ khởi ý và nói với một số người thôi. Tôi chỉ trích cho rằng hình tượng này là giả mạo, hổng có thật. Ờ, đả phá đi cưng, đả phá cái gì thì dính mắc cái đó, cột nút chỗ nào thì phải gỡ ở chỗ nấy. Cho nên dù tôi đã niệm câu Nam Mô Diệu Pháp Liên Hoa Kinh đến nhất tâm bất loạn, vậy mà khi sự việc xảy ra tôi lại không niệm nỗi câu ấy mà chỉ có niệm Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát thì mới thoát ra được. Cột ở đâu thì phải gỡ ở chỗ nấy. Hóa ra tôi đã được trợ duyên để thấm cho được bài học này đấy mọi người!  

Thứ Năm, 7 tháng 9, 2017

CHIA SẺ KINH NGHIỆM ĐẢM BẢO AN TOÀN KHI DU LỊCH NƯỚC NGOÀI

Đây là bài chia sẻ của Trần Đặng Đăng Khoa (Dan Dan). Bạn này hiện đang đi xe máy (xe biển số Việt Nam) từ Sài Gòn sang Châu Âu. Hiện tại đã đến Georgia. Mọi người có thể theo dõi Facebook của bạn ấy để theo dõi hành trình.
Sẵn đang đợi phà vài ngày nên rảnh viết một bài tổng hợp lại mấy vấn đề bữa livestream cũng như bổ sung thêm vài kinh nghiệm. Kinh nghiệm thì mỗi người mỗi kiểu nhưng mình biết nhiêu viết nhiêu vậy, bạn bè xem có gì bổ sung và chia sẻ thêm cho mọi người nhé. Chia sẻ trên tinh thần là mình đi xe máy, nhưng cũng áp dụng cho đi đường bộ, xe đạp v.v…cũng được.
1) PHOTO & BACK UP GIẤY TỜ:
-Tất cả các giấy tờ quan trọng như hộ chiếu, các trang chụp VISA, dấu xuất nhập cảnh, bằng lái, giấy tờ xe, bảo hiểm du lịch…đem photo ra nhiều bộ và cất giấu nhiều nơi như mình luôn mang bản gốc bỏ trong balo hoặc túi nhỏ nhét vào lớp áo trong cùng, các bản photo khác hai bộ cất trong hai balo khác, một bộ trong cốp xe.
-Ngoài ra cũng nên scan hoặc chụp ảnh lại rồi bỏ vào laptop, ổ cứng, điện thoại backup, rồi quăng lên gmail, drive, dropbox…Nếu trong nhóm nhiều người thì cất chéo nhau, người này cất của người kia v.v…
-Trong trường hợp mất giấy tờ còn cái trình cảnh sát để xác nhận thân nhân, xác nhận nhập cảnh hợp pháp hoặc đến ĐSQ Việt Nam làm lại passport để xuất cảnh về.
-Giấy tờ là vật tối quan trọng nên mình bỏ trong 2 lớp túi nylon chống nước, bỏ vào balo và lại trùm áo mưa balo lần nữa để chống mưa ướt, cũng như là một lớp bảo vệ an toàn khỏi bọn móc túi hay hạn chế rơi rớt đồ. Nếu ngủ dorm thì nhét dưới gối, đi tắm đi vệ sinh gì cũng nhớ mang theo.

2) TIỀN BẠC VÀ THẺ ATM:
-Không bao giờ mang tất cả tiền mặt theo, trừ khi đi gần và rất ngắn, còn lại bỏ vào thẻ ATM cho chắc ăn, đi đến đâu thì thanh toán thẻ hoặc tìm ATM rút. Thẻ cũng nên làm ít nhất 2 thẻ. Mình thì làm luôn cả 3 cái, 2 cái ngân hàng VN, 1 cái nước ngoài, vì các ngân hàng nước ngoài có dịch vụ hỗ trợ khách hàng nước ngoài tốt hơn cũng như có văn phòng ở nhiều nước.
-Thẻ ATM và tiền mặt cũng chia ra cất nhiều nơi, cất trong người, trong balo, dấu trong xe trừ khi bị cướp thì còn tiền backup và còn thẻ khác để xài. Thẻ VISA hoặc Mastercard cũng cạo mất 3 chữ số PIN lock ở mặt sau (dĩ nhiên là phải ghi nhớ chứ không thì không xài giao dịch online được). Tránh để các thẻ trong bóp tiếp xúc trực tiếp nhau vì dễ bị trầy xước, hư phần thẻ từ, cũng như không để dãy số lộ ra ngoài chỗ dễ thấy vì lí do an toàn. Để một lượng tiền mặt nhỏ trong túi riêng để cần thì rút ra thanh toán nhanh, không cần mở bóp hay balo ra, ngoài ra nếu được cũng trữ ít ngoại tệ mạnh như $ hay Euro trong người vì đi đâu cũng đổi được.
-Trước khi đi nên báo cho ngân hàng phát hành thẻ là sẽ rút ở nước ngoài nhiều nên đừng khóa (do vấn đề an ninh). Tuy nhiên thực tế thì vài lần rút đầu ở nước ngoài họ vẫn khóa sau mỗi lần rút làm khá bực mình, nhưng sau nhiều lần confirm thì họ không khóa nữa.

3) ĐIỆN THOẠI VÀ VẤN ĐỀ THÔNG TIN LIÊN HỆ:
-Do mình đi xa nên mang cả 3 cái điện thoại thoại, một cái xịn để dùng, chụp ảnh, v.v…một cái cùi bắp để làm GPS dẫn đường treo trước xe, một cái pin trâu cùi bắp tắt nguồn bỏ trong balo phòng hờ mất cả 2 cái kia. Đến nước nào mua SIM nước đó, và mua cả gói Data để dùng các mục đích sau:
+ Check-in chụp hình sống ảo )
+ Có số điện thoại để gọi hỗ trợ khẩn cấp cho cảnh sát, cứu hộ hoặc cảnh sát du lịch ở các nước. Các số này đến thì tìm và lưu sẵn. Ngoài ra cũng lưu sẵn số hotline hỗ trợ người Việt ở nước ngoài, số người thân gia đình hoặc bạn thân (lựa người nói được tiếng Anh), số hotline của bên bảo hiểm và ISOS cứu hộ quốc tế liên kết với công ty bảo hiểm. Các số hotline này bỏ ở mục Emergency Call ở màn hình lock, trong trường hợp bị tai nạn bất tỉnh thì họ không cần mở khóa vẫn có thể gọi được cho các hotline này.
+ Dùng internet trên điện thoại để book phòng, xem thông tin địa điểm, tình hình đường sá, an ninh ở nơi sắp đến thế nào, cũng như dùng google translate phiên dịch qua tiếng địa phương để giao tiếp hoặc nhờ sự hỗ trợ.
+Ngoài ra nếu cẩn thận hơn nữa như mình thì viết hẳn ra một tờ giấy các hotline trên và thông tin liên hệ khi cần thiết vào giấy, bỏ trong bao chống nước rồi nhét vào balo, bóp tiền, bao đựng hộ chiếu hoặc chỗ dễ thấy. Cũng có thể chụp ảnh cái tờ giấy này rồi dùng làm màn hình khóa để ai cũng đọc được dù không cần mở.
-Trên điện thoại cũng down các app về sơ cứu y tế cơ bản để cần tham khảo hoặc đọc lúc rảnh rỗi, mà tốt nhất là cứ học hoặc tập trước sơ cứu căn bản ở nhà cho chắc.
-Tải luôn các app maps offline (mình dùng maps.me rất tốt, và nhiều dân traveler trên đường gặp cũng rất thích nó, luôn có bản đồ để xem đường đi, đánh dấu các điểm tham quan, địa chỉ hostel, xem tài xế có đi đúng đường hay đi chỗ nào lạ không, dùng tìm cây xăng, nhà nghỉ, quán ăn v.v…)
-Nên có một bạn thân để báo lịch trình nay mình đi đâu, ở bao lâu, và kế hoạch sắp tới thế nào, không thì cứ lên fb check in cho nhanh ). Ngoài ra google maps mới cập nhật tính năng live location sharing (chọn người tin tưởng mình muốn share vị trí) thì người đó sẽ luôn biết mình đi đâu, lần cuối thấy là khi nào, hoặc các bạn trong group đi với nhau có thể biết vị trí của nhau phòng khi lạc nhau.

4) NGỦ NGHỈ TRONG GUESTHOUSE/CẮM TRẠI
-Do mình đi một mình vừa đi vừa làm nhiều thứ nên đồ đạc rất nhiều, không ngủ ở dorm được, toàn ngủ room riêng nhưng lựa các option rẻ nhất có thể cho an toàn, thà tốn hơn còn hơn mất đồ mất tài liệu rất mệt mỏi. Còn ngủ nhờ nhà bạn bè được thì quá tốt.
-Thường các khách sạn có chìa khóa rất sơ sài, nhiều khi đẩy mạnh phát là chốt cửa bung ra nên cứ mang theo một ổ khóa dự phòng để ra ngoài khóa thêm cho chắc. Ổ khóa này cũng có thể dùng để khóa bánh trước nếu phải parking ở chỗ đông người mà khóa cổ không đủ. Tối ngủ trong phòng thì kiểm tra khóa trái cửa chắc chắn, chỗ khu vực nhạy cảm thì nên chuẩn bị sẵn miếng chặn cửa để không cho người ngoài xâm nhập vào, còn không có hoặc khóa trái cửa hư thì mình lấy balo, nón bảo hiểm, giày, bàn, ghế chặn ở cửa rồi đặt cái ly inox lên mép bàn để họ có đẩy cửa vào làm rớt cái ly thì mình cũng biết (nói chớ mình là thánh ngủ, trời sập cũng không dậy ))
-Tới nơi xong cũng nên chụp ảnh cái card của guest house hoặc địa chỉ ở ngoài để có gì tìm về được, nhưng tốt nhất là đánh dấu vào maps trên điện thoại cho nhanh, cần chạy xe về hoặc chỉ đường cho taxi chở về tận nơi luôn.
-Lúc đi từ bàn tiếp tân vào thì cũng để ý xem cầu thang bộ và lối thoát hiểm ở đâu, hoặc nếu ở tầng cao thì lúc xuống đi thang bộ xuống để biết vị trí cầu thang thoát hiểm cũng như tập thể dục giảm mỡ )
-Cắm trại thì đi một mình không nên cắm trại nhiều quá nếu mang nhiều đồ quý giá, nhưng cần hoặc cảnh đẹp thì cứ cắm. Có nguyên tắc hay áp dụng là chỗ nào vắng người và không ai biết mình ở đó là chỗ an toàn nhất. Ra biển thì kiếm sau mấy hòn đá lớn, vào sa mạc thì núp sau mấy đụn cát, không ai biết mình ở đó thì sẽ không thể hại mình được. Tuy nhiên vào mấy chỗ vậy cũng kiểm tra kĩ xem có đá rơi, gần chỗ nguồn nước dễ dâng, có rắn rít, nền đất thế nào, xem trước nếu có ai tấn công thì chạy về phía nào. Khi ngủ lúc nào cũng có một cái đèn pin và con dao, để ở ngay đầu, cần có thể lấy ngay.

5) SỨC KHỎE VÀ Y TẾ:
Vấn đề sức khỏe thì cực kỳ quan trọng rồi, mệt thì không đi được mà đi cũng không vui vẻ gì.
-Đầu tiên là việc ăn uống, đi đâu ăn uống cũng chú ý đồ ăn xem có sạch sẽ vệ sinh không, nếu bắt buộc ghé nhà hàng ăn thì trước khi gọi món hay hỏi nhà vệ sinh ở đâu, sẵn ngó cái bếp xem có sạch không và cái nhà vệ sinh cũng phản ánh độ sạch sẽ của nhà hàng. Còn phải ăn dọc đường thì cũng không sao, nếu cảm giác đồ ăn không an toàn thì cứ vô shop mua tạm đồ ăn liền cho qua bữa rồi tìm chỗ ăn sau cũng được. Mình may mắn ăn gì cũng được, cho gì ăn đó, không kén món gì, không yêu cầu đồ ăn ngon và ăn gì cũng không bao giờ bị đau bụng, nhà nghèo nên dễ nuôi từ nhỏ. Mốt ai cưới mình chắc sung sướng )
-Uống nhiều nước vào, trong người lúc nào cũng có ít nhất 1 lít (kèm ít bánh ngọt, socola) để dành uống, cũng như rửa mặt nếu say nắng, rửa vết thương nếu bị tai nạn, bị phỏng. Ở vài tp lớn nước sinh hoạt vẫn uống được, như ở Georgia mọi người toàn uống nước vòi cả, vì nước từ dãy Caucasus chảy xuống rất sạch và mát lạnh. Mình cũng mang cả ống lọc nước dã ngoại để dùng khi cần kíp, khi băng qua sa mạc bị cạn nước thì dùng tạm, hoặc để uống nước chỗ nào nước chai không đảm bảo hoặc bị làm giả như ở Ấn chẳng hạn.
-Luôn có bộ sơ cứu y tế trong người, số lượng và thuốc men thì tùy theo địa hình, thời tiết, loại hình du lịch và tình hình sức khỏe, bệnh tật riêng của mỗi người. Bộ này bỏ chỗ dễ lấy ra nhanh. Mình cũng bỏ trong bộ sơ cứu y tế tờ giấy bữa đi khám tổng quát để nhân viên y tế hoặc cứu hộ, bác sĩ ở đó biết mình nhóm máu gì, có tiền sử bệnh gì hay không, kháng thuốc gì, huyết áp, mạch, các thông tin sức khỏe cá nhân khác trong trường hợp bất tỉnh.
-Mang áo quần phù hợp điều kiện thời tiết địa hình, trước khi đến đâu thì check thời tiết ở đó trước, mang nhiều lớp áo quần sẽ hay hơn, để tháo ra lúc nóng và mặc thêm lúc lạnh. Tránh các bộ phận cơ thể tiếp xúc nắng nóng quá lâu, đặc biệt là đi xe máy, xe đạp, luôn cố gắng giữ thân nhiệt ổn định nhất có thể.
-Nếu cần thì tiêm ngừa trước khi khởi hành, và ngay cả một số nước cũng cần giấy tiêm chủng mới cho nhập cảnh. Ở SG các bạn đến 40 Nguyễn Văn Trỗi chỗ Trung tâm chủng ngừa quốc tế tiêm.

6) CẢNH GIÁC VỚI CƯỚP GIẬT, MÓC TÚI, KẺ GIAN KHÁC
Đi chơi là phải mở lòng mình ra, sẵn sàng tiếp chuyện và giao lưu với người địa phương, nhưng đồng thời cũng phải cẩn thận và cảnh giác, vì nhiều khi cáo già đội lốt cừu non mà, hehe. Đặc biệt là các bạn nữ, chứ mình già rồi nên cũng khó bị dụ, kaka.
-Cái này cũng khó nói nhưng cứ dựa vào trực giác mình thôi, gặp ai mà thấy có gì đó “sai sai” hay nhiệt tình quá mức, nói cầm giùm đồ, rồi chỉ chỗ nhà nghỉ thật rẻ cho, hoặc chỗ này chơi vui lắm thì cũng nên cẩn thận và hỏi tới để xem họ trả lời sao. Nếu họ có thái độ quá khích thì cứ bình tĩnh, đừng cáu giận, nhưng không được tỏ thái độ sợ sệt, cứ quay lưng đi và cảnh giác hoặc hét lên cho quên sầu đời.
-Hạn chế để lộ thông tin như mình ngủ ở đâu, đi một mình hay đi với bạn, sắp tới sẽ đi đâu chơi, nếu như có cảm giác người đó cũng không phải dân du lịch như mình hay tò mò tìm hiểu kết bạn để có ý đồ xấu.
-Những đồ đạc quan trọng luôn bỏ trong balo mang theo sát người và cài quai ngực hoặc quai bụng, lúc ngủ ở nhà ga, tàu, hay ngủ trưa dọc đường cũng nhét dưới đầu hoặc kẹp giữa hai chân, ngay cả vào quán ăn mình cũng bỏ dưới đất giữa hai chân, thà chịu dơ về giặt còn hơn bị tay khác chạy ngang quơ mất, lựa ghế sát tường và có tầm nhìn bao quát quán hoặc nhìn ra phía ngoài cửa.
-Mặc đồ giản dị, khiêm tốn nhưng gọn gàng, lịch sự, tránh gây chú ý nhiều quá, được thì cứ họ mặc sao mình mặc vậy hoặc kiểu như mấy đứa nước ngoài sống lâu năm sắp thành “quỷ” ở đó luôn rồi )
- Biết nói dối lúc cần thiết như cảm giác bị dẫn vào chỗ nguy hiểm, bị ép mua hàng, bị kiếm chuyện (vd trên taxi lúc nghi ngờ thì giả vờ gọi nói okie tao sắp tới, tụi mày đợi chút, hoặc có người ve vãn thì cứ nói tao đi với đám bạn, đang đợi ở đây và book phòng rồi, hay khi biết bị ép giá muốn đi thì cứ nói láo tao thích lắm nhưng kg mang tiêng hoặc đi một vòng rồi quay lại sau...), tell a white line mà, tự bảo vệ mình thôi cũng kg ảnh hưởng gì.

7) VẤN ĐỀ CHẠY XE TRÊN ĐƯỜNG
Cái này thiên về việc đi bằng xe máy rồi nhưng sẵn viết luôn. Cũng không có gì để nói nhiều, vì bạn nào dám mạo hiểm đi xa qua nhiều nước thì cũng đủ kinh nghiệm chinh chiến cho riêng mình rồi, nhưng bản thân mình thì có vài điểm sau:
-Luôn tỉnh táo và cẩn trọng, dừng nghỉ hợp lý, dù đi đường thẳng, đi đèo, đi trong thành phố, đi ngoại ô, khi dừng xe nghỉ, khi dừng đèn đỏ, khi rẽ v.v…luôn quan sát mặt đường, quan sát trước sau và hai bên trước khi làm bất cứ điều gì. Cái này nhiều bạn không có gương chiếu hậu cũng tài thật, như mình thì mình đành chịu, dù biết gương có điểm mù, quay đầu lại được nhưng có vẫn tốt hơn, quan sát trước rồi cần thì dừng hẳn xem đường rồi băng ngang hoặc quay đầu cho an toàn.
-Cái cần nhớ duy nhất là TRÁNH XA XE LỚN, không bao giờ chạy trước, chạy sau, hoặc chạy song song với BẤT KÌ chiếc xe lớn nào, vì nếu chạy trước nó mà mình ngã thì chết, chạy sau thì nếu nó va chạm với xe khác cản tầm nhìn mình thì mình lao vào cũng chết, mà chạy ngang bị rơi vào điểm mù của nó hoặc nó lật ngang hoặc đổi hướng ép mình thì mình cũng chết. Nếu đi tốc độ vừa và trang bị bảo hộ đầy đủ thì khi tự ngã không va chạm xe nào khác thì rất khó nguy hiểm đến tính mạng, chỉ có va chạm với xe khác mới cực kỳ nguy hiểm, vì thế, hãy tuyệt đối TRÁNH XA xe lớn. Nếu nó chạy chậm thì vượt qua và giữ khoảng cách xa, còn nó chạy trước mình và chạy khá nhanh thì cứ để nó chạy trước một đoạn xa.
-Mặc đồ bảo hộ đầy đủ, nón fullface, giày cao cổ, găng tay, nếu được cả áo phản quang. Cứ nghĩ trong đầu là trên đường không ai thấy mình cả, mình là vô hình (mà cũng thiệt chớ, ra nước ngoài toàn có mình là xe máy nhỏ xíu lưu thông trên đường nối mấy tp lớn thôi), vì thế khi vượt, khi rẽ, khi thắng đều phải nhá đèn báo hiệu cho mấy cha oto biết.
-Những người không ngã xe là những người chưa ngã xe, chứ không phải sẽ không bao giờ ngã, vì thế đừng bao giờ chủ quan, đừng nghĩ mình giỏi và tay lái lụa, đời thực không có vụ respawn chơi lại như game đâu, ngã vài lần thì sẽ biết cách ngã để giảm thiểu chấn thương và thiệt hại xuống mức thấp nhất có thể.

8) MỘT SỐ VẤN ĐỀ KHÁC:
-Tra thông tin ĐSQ/LSQ Việt Nam ở nước sở tại để cần thì nhờ hỗ trợ.
-Trước khi ra khỏi phòng, bàn ăn, tàu xe thì nhìn lại chỗ vừa đi để chắc chắn không bỏ quên gì, được thì làm câu thần chú và học thuộc như mình, đọc lại và kiểm tra trước khi rời khỏi “Passport, bóp tiền, điện thoại 1, điện thoại 2, laptop, máy ảnh, giấy tờ”, là mấy món quan trọng, haha.
-Nếu phải đi bằng bus hoặc oto để băng qua các cự ly xa thì lên xe lựa ghế ngồi ở giữa xe và gần cửa ra vào, để balo dưới chân hoặc đeo ngược lên người, nếu phải bắt xe giữa đường thì nếu xe toàn là nam, ít phụ nữ thì cũng cần cảnh giác (nhất là nữ).

9) MUA BẢO HIỂM DU LỊCH
Cuối cùng nhưng cũng không kém phần quan trọng, và là giải pháp backup tốt nhất là mua bảo hiểm du lịch, đặc biệt là khi đi du lịch nước ngoài và nếu đi một mình nữa, vì ở nước ngoài khó khăn trong việc giao tiếp, chi phí y tế cao, không có người thân hỗ trợ, ở xa nhà nữa.
Chi phí mua bảo hiểm du lịch so với tổng chi phí chuyến đi là rất nhỏ, lúc bị tai nạn, bị delay, bị mất hành lý, giấy tờ v.v…mới thấy nó hữu ích thế nào.

Để mua có thể mua của Liberty, công ty Mỹ, thủ tục nhanh gọn, phạm vi bảo hiểm rộng, liên hệ hỗ trợ dễ dàng khi có sự cố ở nước ngoài. Bạn nào phải di chuyển nhiều thì mua hẳn luôn gói 180 ngày và mua gói cao nhất luôn cho an tâm hen. Tham khảo link này https://goo.gl/fYNMS5 , đang có chương trình khuyến mãi giảm 15% khi thanh toán online bằng thẻ VISA và nhập mã VISA247. Hoặc gọi hotline 1800 599 998 để được tư vấn.
-------
Vậy đó, chia sẻ với các bạn vài kinh nghiệm. Chắc do cẩn thận thái quá nên đến giờ vẫn chưa có sự cố gì xảy ra. Đó cũng là nhờ may mắn, chưa xảy ra không có nghĩa là không xảy ra, nên vấn đề quan trọng nhất là luôn tập trung và cẩn thận mọi lúc mọi nơi, chỉ cần một sai lầm nhỏ là phải trả giá rất đắt không lấy lại được. Cẩn thận là thế nhưng cũng đừng quá lo lắng mà hãy tận hưởng, thoải mái, và xem những khó khăn nếu có là cơ hội va chạm để sau này có kinh nghiệm và trưởng thành hơn, mở mang đầu óc hơn. Đọc thì có vẻ nhiều nhưng từ từ quen thì nó sẽ trở thành phản xạ tự nhiên, mỗi khi đi đâu, làm gì, cẩn thận tí vẫn không thừa.

Mến chúc các bạn đi du lịch an toàn và vui vẻ nhé!
Thân ái.