CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Ba, 24 tháng 4, 2012

Bí kíp đi du lịch bụi ở Ấn độ (Phần 1)

Bí kíp đi bụi ở Ấn độ (Phần 2) - Đặc biệt dành cho nữ giới  
Bí kíp đi bụi ở Ấn độ (Phần 3): Đi bụi bằng tàu lửa
Từ Sài Gòn đi Nam Ấn vừa nhanh vừa rẻ
Những bang khó chịu nhất Ấn độ
Đi Ấn độ thì không cần mang hành lí gì đâu nha mọi người!
Lưu ý khi đi Ấn độ theo nhóm và trong thời gian vài tuần   
Bí kíp để chui vào bụi đi ị ở Ấn độ và khu vực Terai, Nepal
Kinh nghiệm giấu tiền của tôi. 
How to avoid scams with taxis and rickshaws at the airports and at the train stations 


 Nên mang theo hình chụp của gia đình mình bởi vì người dân Ấn độ rất quan tâm đến việc xem hình gia đình của bạn (đặc biệt là khi bạn ở trong nhà họ.)

Nước uống: có thể uống từ các máy bơm như dân địa phương (nhưng cần có thời gian để quen dần; lúc mới đến nên uống nước đóng chai trước, sau từ từ uống nước này; nếu muốn ở trong dân thì cần tập quen dần với việc uống nước từ máy bơm bởi vì dù bạn không uống thì khi viếng thăm nhà họ hay ở chung với họ, họ cũng mời bạn uống loại nước này); không uống nước từ giếng trời, từ vòi (không có hệ thống lọc) hay từ ao (người dân Ấn độ bảo với tôi như thế)

Giếng trời

Máy bơm nước


Thức ăn: Lạ một điều là đa số những du khách bị ngộ độc thực phẩm ở Ấn độ là toàn sau khi ăn ở các nhà hàng lớn??????????? Phương châm của tôi là cứ ăn ngoài đường (tôi ăn mãi mà đến giờ vẫn bình an vô sự.) Lý do: khi ăn ngoài đường thì bạn có thể nhìn thấy họ xào nấu và đảm bảo thức ăn mà mình sắp ăn vừa được nấu xong, chứ ăn ở các nhà hàng thì bó tay. Làm sao biết được họ có sử dụng thức ăn cũ hay không? (Dễ gì các bạn được vào bếp mà ngó ngiêng kia chứ!)
 

Quán ăn vỉa hè.


Cần hiểu tính cách của người Ấn độ để không………….ghét họ và để có thể sống dung hòa cũng như mua bán với họ. Đó là họ rất linh động (flexible) và thích…….ăn gian (nhưng khi bị phát hiện thì…….cười xuề xòa,) giá cả khi lúc này khi lúc khác (cần biết bạn muốn trả bao nhiêu chứ không phải là họ muốn bao nhiêu; khi biết số tiền mình cần trả thì cứ chuẩn bị sẳn tiền lẻ mà đưa, không đôi co với họ vì rất dễ “nổi xung thiên”; nếu họ không chịu thì cất tiền vào túi và bỏ đi, đảm bảo họ sẽ chạy theo đòi (dành cho các lái xe), còn khi mua bán mà lỡ đưa tiền chẳn và họ thối ít hơn thì cứ điềm nhiên lấy thêm hàng (tốt hơn là lấy dư hàng) cho vào túi (ví dụ 1 ký nho là Rs 50 nhưng họ lại đòi 100 và khi bạn mua ½ ký và đưa tờ 100; họ chỉ thối 50 thì bạn cứ điềm nhiên lấy cho vào túi hơn 1 ký – cái này gọi là bên tám lạng bên nửa cân ấy.)

LƯU Ý: TÔI ĐÃ NÓI OAN CHO NGƯỜI ẤN ĐỘ RỒI. DÂN ẤN ĐỘ ÍT KHI NÀO MUA NGUYÊN KÍ LÔ LẮM, THƯỜNG HỌ MUA NỬA KÍ HOẶC 250 GRAM THÔI. DO ĐÓ VIỆC NÓI GIÁ TIỀN ĐÃ TRỞ THÀNH THÓI QUEN CỦA HỌ. DÙ BẠN HỎI GIÁ 1 KÍ NHƯNG DO THÓI QUEN HỌ NÓI GIÁ 500 GR VÀ KHI BẠN MUA 1 KÍ, ĐẾN LÚC TÍNH TIỀN DĨ NHIÊN LÀ GIÁ TIỀN TRỞ THÀNH GẤP  ĐÔI. NHIỀU NGƯỜI VIỆT NAM TỨC TỐI VỤ NÀY LẮM VÀ LUÔN NGHĨ LÀ MÌNH BỊ LỪA.

Họ hay cho qua vụ thối tiền nên cần lưu ý nhắc họ; dưới Rs 10 hay bị họ “xí xóa” bằng cách nói: “OK” lắm nhưng nếu làm mặt lì, đòi thì họ vẫn đưa.

Trả giá với người Ấn độ: nhớ áp dụng câu nói: “Quân tử nhất ngôn là quân tử…….DẠI.” Khi trả giá mà họ chịu bán nhưng bạn cảm thấy mình bị hớ thì bạn không cần mua, cứ trả giá thấp hơn. Bạn có thể nói: “Tôi đổi ý rồi. Giá này mới mua.” Cái hay của người Ấn độ là ở chỗ ấy: Họ cứ đổi ý xoàn xoạt nên các bạn cứ tâm niệm: “Quân tử nhất ngôn là quân tử dại” khi ở Ấn độ. Vì thế chả có việc gì phải xấu hổ khi không mua hàng với giá mình đã trả. Hehehehehe.

Người dân Ấn độ có vẻ không giỏi làm phép tính toán lắm, kể cả những phép cộng đơn giản; cho dù họ ghi các con số ra giấy rồi, mà cộng lại vẫn sai. Vì thế, nếu mua cùng lúc nhiều món, bạn phải tự nhẩm tính trong đầu để xem số tiền mình cần trả có đúng hay không nhé!!!! (Nếu không về nhà có thể tức điên vì nghĩ rằng mình LẠI……..bị lừa)

Không mặc quần áo chỉ thuần một màu, đặc biệt là màu trắng. Lý do: sự đa dạng về sắc tộc, tôn giáo, tập quán ở Ấn độ là rất lớn. Có những điều bạn được phép làm ở nơi này nhưng khi qua nơi khác thì bị cấm. Thường quần áo thuần một màu có thể là trang phục của tu sĩ của một tôn giáo nào đó; nên khi ăn mặc như thế họ có thể lầm tưởng bạn giả dạng người của tôn giáo họ; họ có thể vì đạo mà………hành quyết bạn đấy! Chuyện này không đùa đâu, cách đây mấy năm ở Varanassi có sư cô Việt Nam bị cắt cổ rồi đấy, tiền và điện thoại vẫn còn nguyên.

Trình độ móc túi của bọn ăn cắp ở Ấn độ thuộc hàng……tiến sĩ lận đấy! Do đó, các bạn phải cực kỳ cẩn thận khi ở đây. Tuy nhiên, do chúng ta là người Việt Nam mà, nên nếu để bị móc túi ở Ấn độ thì đúng là “nhục cho quốc sĩ” quá các bạn nhỉ?

Nên mang theo ống khóa nhỏ để khóa cửa phòng khách sạn (không tin ổ khóa của khách sạn đâu nhé) hoặc khóa các ngăn ba lô hay hành lý (ngoài lý do an toàn còn có lý do là nếu không khóa thì các nơi gửi hàng lý ở ga hay sân bay không nhận túi xách của bạn; nếu bạn không có ổ khóa, họ sẽ bắt bạn ra ngoài mua ổ khóa về khóa lại rồi mới cho gửi.)

Nếu đi một mình thì nên mang theo một sợi dây xích (không phải để đánh nhau, mà dùng làm vũ khí cũng tiện nhỉ!! Nếu thế thì nên mang theo bông băng thuốc đỏ để trị thương cho thằng nào xui xẻo ấy nhé!!!hehehehe). Vì sao? Không ai giúp trông chừng hành lý thì bạn xích ba lô vào thanh sắt khi ngủ trên tàu hay khi ngồi ở ga chờ mà muốn đi toilet. Dân Ấn độ cũng cực kỳ yêu thích xách nhầm đồ của người khác lắm đó.

Không nên mang theo nhiều đồ trang sức trang điểm. Ấn độ nổi tiếng với mấy món trang sức, tinh dầu thơm và nến trầm kia mà. Giá cả ở đây lại……..quá rẻ!

Không ăn uống thức ăn hay nước do người mới quen biết trên tàu xe mời. Dân Ấn độ cũng biết đánh thuốc mê nữa đấy nhé!!!!!

Khi vào toilet công cộng hay toilet trên tàu lửa thì nên mở cửa ngó nghiêng trước xem có người ở bên trong không rồi hãy vào. Có thể bọn họ mai phục sẳn bên trong, chờ bạn vào chốt khóa lại thì ra tay.

Một khi đã lên kế hoạch đi Ấn độ thì các bạn nên đi lâu lâu một tí. Có người hỏi tôi đi hai tuần đủ không? Tôi bảo: thà ở nhà hay đi nước khác cho rồi. Lý do: tuần 1 bị ngộ độc thực phẩm nằm liệt giường; tuần 2 bị trễ tàu xe nằm vật vạ ở các nhà ga bến xe. Vậy mất đứt hai tuần chả vui thú tí nào. Đã vậy khi về nhà lại bảo: Tôi căm thù Ấn độ; nhất quyết không có lần thứ hai đâu nhé!!!!

(Ấn độ hay có biểu tình lắm; một khi có biểu tình thì tất cả các phương tiện giao thông công cộng không được phép vận hàng từ 6h sáng đến 6h tối; do đó, tàu xe bị trễ là chuyện thường ngày ở huyện.)

Trong số những quốc gia mà tôi từng đi qua, Ấn độ là quốc gia có mức sống rẻ nhất. Vậy mà không hiểu sao, rất nhiều đòan khách du lịch hay hành hương đến Ấn độ đều bảo rằng du lịch đến Ấn độ cực kỳ đắt đỏ. Muốn biết lý do thì các bạn từ từ kiên nhẫn đọc các bài viết của tôi về Ấn độ, đặc biệt là những bài viết về Bồ Đề Đạo Tràng nhé!!!!! Bí mật này sẽ được tôi từ từ bật mí sau thời gian “nằm vùng” “ăn dầm ở dề” tại Ấn độ. Mà thực ra những lưu ý ở trên cũng đã tiết lộ rất nhiều nguyên do tại sao rồi đấy các bạn ạ!!!!

Ấn độ hay cúp điện và đường phố ít có đèn đường. Do đó khi ra ngoài vào buổi chiều tối cần mang theo đèn pin vừa để rọi vừa để làm vũ khí. Nếu đã từng lần mò trong bóng tối ở những con đường đầy "mìn" của gia súc và đầy ổ gà ổ voi thì bạn mới thấy được giá trị của lời khuyên này.

Dành cho những bạn dễ nổi giận hay nóng tính:

Tôi là một trong số rất hiếm hoi du khách yêu mến đất nước Ấn độ. 95% du khách từng đến Ấn độ căm thù quốc gia này đấy các bạn!!!! Lý do: dân Ấn độ là một dân tộc làm cho bạn “phát điên” hàng ngày. Khi bạn “điên” lên thì họ lại cười hề hề - càng khiến cho bạn bị điên. Tuy nhiên, một khi bạn không còn bị “điên” một cách dễ dàng thì bạn đã học được một trong những phẩm chất quan trọng nhất – đó là tính “kiên nhẫn.” Bạn nào thấy mình không đủ kiên nhẫn thì nên qua đây cho người dân Ấn độ huấn luyện mình nhé!!!! Họ là những người thầy vô cùng tuyệt vời đấy!!!! Hehehehehehe

Dành cho những bạn thất tình hay bi quan trong cuộc sống:

Nếu bạn cảm thấy cuộc sống của mình quá nhàm chán hay đang buồn đau với một mối tình vừa chợp tắt thì các bạn nên đến Ấn độ.

Theo cảm nhận của tôi, một ngày ở Ấn độ là một ngày lễ hội. Vì sao ư??? Ngoài đường thì đông nghẹt người. Quần áo thì sặc sỡ đủ màu sắc. Âm nhạc thì vui nhộn. Lễ hội diễn ra rất thường xuyên (do đây được mệnh danh là “một quốc gia của các lễ hội” mà lị.) Siêu thị luôn đông nghẹt người (mỗi lần đến siêu thị thì giống như đang có đợt giảm giá ấy.)

Khi ở Ấn độ, bạn chỉ có thể có hai loại cảm xúc: hạnh phúc vui vẻ hoặc “nổi điên.” Nếu ở đủ lâu để người dân Ấn độ rèn cho bạn tính kiên nhẫn thì bạn chỉ cảm thấy vui vẻ khi ở tại quốc gia kỳ lạ này mà thôi!

Lưu ý: Do Ần độ là một quốc gia quá kỳ lạ nên du khách sau khi đến đây thì chỉ có thể hoặc căm ghét nó hoặc yêu mến nó vô cùng, chứ không tồn tại trạng thái lửng lửng ở  giữa đâu các bạn nhé!!!! Hy vọng các bạn sẽ giống như tôi, đứng về phía ít ỏi những người yêu mến quốc gia “quái đản” này khakhakhakhakha.

Dành cho những bạn muốn biết được cảm giác của người nổi tiếng/ siêu sao là như thế nào

Xin vui lòng cứ đến Ấn độ, đặc biệt là ở những nơi ít du khách nước ngoài lui tới. Trời ui, khi phát hiện ra một sinh vật lạ là bạn xuất hiện trong tầm kiểm soát của họ thì trong thời gian rất ngắn cả gia đình, cả dòng họ, cả làng, thậm chí họ điện thoại cho người quen ở các làng gần đó đi xe taxi, đi tuk tuk, đi honda, đi xe đạp, thậm chí chạy bộ đến với mục đích duy nhất là để ngó một sinh vật lạ là bạn mà thôi.

Sau khi nhiều lần trở thành người nổi tiếng bất đắc dĩ như thế thì tôi đâm ra hết ham muốn nổi tiếng rồi các bạn ạ. Không thể tưởng tượng nổi là cả một rừng người xếp hàng đứng trước mặt bạn và ngó lom lom. Lúc đó, bạn chỉ có thể thốt ra duy nhất 1 câu (A Di Đà Phật cho con nghỉ tu trong 1 câu nghen!): Bà mẹ nó!!!!!!!!! hehehe

Mọi cử chỉ hành vi, từ quần áo cho đến hành lý của bạn được săm soi kỹ như đang qua máy quét của hải quan vậy đó. Hehehehe nhưng đối với bạn nào tu thiền và đang trong giai đoạn quán chiếu "không phân biệt tâm" thì nên đến Ấn độ để thử trình độ tu tập của mình đến đâu rồi há há há.


Dành cho nữ giới đi du lịch một mình đến Ấn độ:

Nếu là nữ giới và dám “xăm mình” đi Ấn độ một mình giống như tôi thì hãy chuẩn bị tinh thần rằng có thể bạn là người nữ duy nhất ở nơi nào ấy. Lý do: thường phụ nữ Ấn ít khi ra đường, đặc biệt là đi một mình. Do đó, hãy bước đi hùng dũng như một nữ tướng……….cướp. Ví dụ khi vào quán ăn chỉ toàn bọn đàn ông Ấn độ đang nhìn bạn lom lom và chú ý đến từng cử động của bạn.) Hành động hùng dũng như một nữ tướng………….cướp và không nên tỏ ra e lệ.

Nữ giới khi đi du lịch một mình có nhiều bất tiện; tuy nhiên nếu khéo vận dụng thì những bất tiện ấy toàn là quyền lợi cả. Người Ấn độ quen nhìn cảnh nữ giới lệ thuộc nam giới rồi nên khi nhìn thấy bạn đi một mình, tự nhiên họ sẽ có sự kính nể; đặc biệt là khi bạn có “nội công thâm hậu” (nghĩa là bạn có thể có vẻ ngoài e lệ yếu đuối nhưng sức mạnh nội tâm phải đủ lớn để cho ai ngồi gần hay nói chuyện với bạn phải kiêng dè và họ không nảy ý làm hại bạn.)

Phụ nữ Việt Nam giòng giống con Rồng cháu Tiên, toàn là nữ tướng hoặc nữ tướng…………cướp cả. Nên bạn cứ hiên ngang hùng dũng nhưng……….. thong thả giữa những ánh mắt soi mói của bọn đàn ông Ấn độ (có thể xem họ như cục…..cứt giữa đàng hay fan hâm mộ của bạn vậy khekhekhekhekhe) Dù ở Trung Quốc hay Ấn độ thì những phụ nữ như thế thường thuộc gia đình quyền quý; vì thế hoặc là họ có “nội công” rất cao hoặc có cận vệ xung quanh rất nhiều, đụng vào họ chỉ có mà “tan xác.” Do đó bọn đàn ông rất là kiêng dè và nể trọng. Thường như thế thì họ sẽ không làm hại.

Tuy nhiên cũng không loại trừ khả năng có người “cao tay ấn” muốn thử nội công của bạn. Nếu bạn thật sự “thâm hậu,” họ sẽ vô cùng nể trọng; nếu không, sẽ tìm cách hãm hại cho………bõ ghét. Vì thế dù đi đâu làm gì cũng hãy để cho trực giác của bạn dẫn đường với điều kiện bạn phải để cho trực giác của bạn làm việc độc lập. Rất nhiều người tưởng mình làm theo trực giác và khi sai lầm thì nghi ngờ rằng trực giác của mình là sai.

Thực ra trực giác hầu như không bao giờ sai cả nếu bạn không dùng những cái khác che lấp nó lại. Nhiều khi bạn chạy theo vẻ bề ngoài bóng nhoáng hay những lời nói ngọt ngào của ai đó mà cứ ngỡ là mình đang đi theo trực giác. Thực ra trực giác đã cảnh báo cho bạn sự nguy hiểm nhưng bạn có nghe theo đâu do bị sự bóng nhoáng che lấp mất rồi.

Làm sao để trực giác được đúng? Hãy nhớ đến hình ảnh ba chú khỉ trong Đạo Phật: một con bịt mồm, một con bịt mắt, một con bịt miệng, nghĩa là không nghe, không thấy, không nói: Khi tĩnh tâm thì trực giác mới lên tiếng nói được đấy, các bạn nhé!!!!


Có khi người ta ám hạm bạn là do họ biết quá nhiều về bạn; vì thế bạn nên nói ít một tí với người lạ, đặc biệt là ở trong những môi trường nhạy cảm hoặc ở nơi người ta dễ làm hại bạn như những nơi vắng vẻ hoặc khu vực địa phương của họ. Bạn có thể trả lời ậm ừ hoặc nhát gừng chậm chậm từng chữ một. Khi người ta không biết nhiều về người mình muốn hại thì họ sẽ không ra tay ngay mà dành thời gian tìm hiểu trước. Vì thế bạn chớ tạo điều kiện cho họ có cớ mà hại mình nhé!

Ngoài ra bọn giai Ấn độ thường dễ “nổi điên” trước người phụ nữ có làn da trắng trẻo, đặc biệt còn thêm mịn màng hồng hào. Vì sao? Thường phụ nữ da trắng ở Ấn độ nếu không phải là người nước ngoài thì thuộc tầng lớp giàu có bên trên; mà tầng lớp giàu thì dễ gì chúng rớ tới được nên chúng hay “lang thang” tìm cách chụp hình những phụ nữ nước ngoài ăn mặc hở ngực hở đùi.

Do đó, nếu là phụ nữ đến Ấn độ một mình và có làn da trắng trẻo, bạn phải cực kỳ cẩn thận. Thứ nhất là nên ăn mặc kín đáo, nếu để hở một tí, chúng “nổi cơn” không kiềm chế nỗi thì bạn sẽ nguy to. Thứ hai, không bao giờ ngồi taxi hay xe tuk tuk một mình (chúng có thể chở đến nơi vắng vẻ và điện thoại cho vài ba thằng đến “thịt” bạn cho “bõ thèm” đấy!); thay vào đó nên đi xe buýt hay những chiếc tuk tuk share với người địa phương (không nên đi cùng một nhóm người địa phương đã quen biết nhau sẳn; ai biết được họ ngầm đá lông nheo với nhau và ra ý ngầm cho thằng lái xe để cùng “thịt” bạn.) Từ ga xe lửa hay sân bay, thường có pre-paid tuk tuk/ taxi booth, các bạn sử dụng dịch vụ này an toàn hơn, đặc biệt là khi trời tối (nếu không có thì thà ngủ lại sân bay hay nhà ga một đêm  - nằm luôn dưới đất ngủ- hơn là lang thang một mình ở bên ngoài.) Nếu sử dụng dịch vụ pre-paid thì phải cầm hóa đơn và chỉ đưa cho tài xế khi xác nhận được đúng nơi mình cần đến; không có hóa đơn này thì họ không lãnh tiền được, nên bạn giữ hóa đơn và chỉ giao cho họ khi đến nơi an toàn. Nhiều tài xế hay vòi vĩnh thêm tiền, tốt hơn hết, không cho.

Tuy nhiên ở các thành phố lớn, khu du lịch hay nơi dân cư đông đúc, bạn có thể một mình ngồi taxi hay tuk tuk với điều kiện bạn phải biết được con đường mình đang đi qua.

Ngoài ra, đối với các bạn nữ nghen, khi trai Ấn độ mà nhìn lom lom vào mặt bạn đặc biệt là nhìn vào mắt đó thì chớ có dại dột mà nhìn lại à nghen. Vì sao? Vì đối với họ, khi người nữ nhìn lại họ là một sự đồng ý ngầm rằng: tôi sẳn sàng quan hệ tình dục với anh rồi đó. Vậy là họ sẽ hiếp dâm "hợp pháp". Do đó, khi họ nhìn bạn lom lom thì hãy làm như các cô gái Ấn - đó là lãng tránh ánh nhìn của họ. Nếu muốn nhìn lại thì nên đeo kính râm để họ không nhìn thấy ánh mắt của bạn.

Nếu thật sự cần sự hỗ trợ mà không biết tin tưởng ai thì các bạn có thể tìm đến đồn cảnh sát. Do bạn là người nước ngoài nên bạn sẽ nhận được nhiều sự ưu ái hơn các cô gái bản địa. Tuy nhiên, trong đồn cảnh sát cũng có vài cảnh sát viên là thành phần bất hảo đấy (báo chí vẫn đăng đầy tin về việc cảnh sát lôi gái vào đồn để hiếp dâm ấy) do đó sự có mặt của bạn phải được viên cảnh sát trưởng đồn xác nhận và họ sẽ bảo vệ bạn rất hoàn hảo. Họ thường được gọi là "supervisor" hoặc viên sĩ quan phụ trách đồn vào thời điểm ấy (cũng là supervisor), khi có sự bảo vệ của họ thì không ai dám đụng vào bạn. Theo kinh nghiệm của tôi thì thường các supervisor vừa giỏi tiếng Anh vừa có tri thức vừa ga lăng lịch sự vô cùng nên họ dễ thương lắm (nhưng với điều kiện bạn cũng không quá ngây ngô đấy chứ!) à quên có cả supervisor vô cùng đẹp trai hào hoa phong nhã và.......................... chưa vợ nữa đấy hehehehe.

(Chắc hôm nào phải có bài viết tập hợp về kinh nghiệm ở đồn cảnh sát của tôi quá! hehehehe)

Tuy nhiên do Ấn độ là quốc gia rộng lớn và sự đa dạng về tôn giáo phong tục tập quán khá lớn nên những lưu ý chỉ phản ánh được một bộ phận nhỏ người Ấn thôi các bạn nhé! Để hôm này siêng viết bài về người dân vùng Đông Bắc Ấn cho đọc, họ y chang dân Đông Nam Á vậy đó. Vùng Đông Bắc Ấn là khu vực nổi tiếng nhiều khủng bố nhất đất Ấn độ (Ấn độ có 65 nhóm khủng bố thì khu vực này quy tụ được 60 nhóm rồi đó), do đó chuyện "tình" của tôi với mấy cha cảnh sát khu vực này cũng ly kỳ ghê gớm! Tuy nhiên chuyện đáng nhớ nhất là chuyện tôi một mình ngủ ở dưới gốc một cái cây mà cách đó không lâu có người treo cổ tự tử chết há há há, vậy là hôm sau tôi trở thành người hùng của cả khu vực bởi trở thành người đầu tiên ngủ ở đó sau vụ tự tử hehehehehe.

LOA LOA LOA, THÔNG TIN QUAN TRỌNG, AI KHÔNG BIẾT KHÔNG CÓ TIỀN XÀI KHI ĐẾN ẤN ĐỘ RÁNG CHỊU NHÉ!!!!

NẾU CÁC BẠN KHÔNG MANG THEO TIỀN MẶT ĐỂ ĐỔI MÀ MUỐN DÙNG THẺ ATM QUỐC TẾ RÚT TIỀN THÌ TRƯỚC KHI ĐI ẤN ĐỘ PHẢI ĐIỆN THOẠI BÁO CHO NGÂN HÀNG CỦA MÌNH MỘT TIẾNG. NẾU KHÔNG KHI Ở ẤN ĐỘ MÀ RÚT TIỀN THÌ NGÂN HÀNG SẼ TƯỞNG RẰNG RẰNG TÀI KHOẢN CỦA BẠN BỊ BỌN ẤN ĐỘ HACKED NÊN SẼ KHÓA TÀI KHOẢN LẬP TỨC. VÌ SAO? BỌN HACKERS CỦA ẤN ĐỘ NỔI TIẾNG QUÁ NÊN NHIỀU NGÂN HÀNG SỢ, PHẢI LÀM THẾ CHO AN TOÀN.

NẾU TÀI KHOẢN BỊ KHÓA RỒI THÌ CŨNG ĐỪNG HOẢNG SỢ. ĐIỆN THOẠI KHẨN CHO NGẦN HÀNG XÁC ĐỊNH CHÍNH LÀ MÌNH RÚT CHỨ KHÔNG PHẢI HACKERS. NGÂN HÀNG SẼ YÊU CẦU BẠN CHỨNG MINH BẰNG CÁCH ĐỌC SỐ CHỨNG MINH NHÂN DÂN,......... DO ĐÓ CẦN NHỚ SỐ CHỨNG MINH THƯ ĐỂ ĐỌC TRONG NHỮNG LÚC BỊ NHẦM LÀ MÌNH HACK TÀI KHOẢN NGÂN HÀNG CỦA MÌNH CÁC BẠN NHÉ!!!!!!!!!!

ATTENTION PEOPLE.

Report said, On Dec 16, the 'brutally tortured' girl and her boyfriend waited for half an hour at Munirka to catch an Auto to reach Dwarka More. But not a single Autowala was ready to go into that direction. 

There was no connectivity of DTC bus or Metro to their destination, hence they had no option left except boarding that Chartered bus, which was the only available option at that time. 

Today, Delhi Police passed a rule for Girls of Delhi. 

After 7 PM, if any Autowala refuses any girl for going at any place, she can take Auto's number, Dial 100 and complain to Police. 

Traffic Police will charge that Autowala with a huge fine, on the spot. 

Delhi Police Anti-stalking helpline number for 24 hours 
(Obscene calls, threats, abuses): 011-27894455

Please SHARE it on your wall. with your female relatives, friends and guests and whereever you can!

(BÀI VIẾT NÀY CÒN TIẾP TỤC ĐƯỢC CẬP NHẬT)

27 nhận xét:

  1. Đúng là những kinh nghiệm quý báu.
    Đọc đoạn này mà cười gần chết!
    "Có người hỏi tôi đi hai tuần đủ không? Tôi bảo: thà ở nhà hay đi nước khác cho rồi. Lý do: tuần 1 bị ngộ độc thực phẩm nằm liệt giường; tuần 2 bị trễ tàu xe nằm vật vạ ở các nhà ga bến xe. Vậy mất đứt hai tuần chả vui thú tí nào. Đã vậy khi về nhà lại bảo: Tôi căm thù Ấn độ; nhất quyết không có lần thứ hai đâu nhé!!!!"

    Trả lờiXóa
  2. Ôi trời ôi. Đọc mắc cười quá. Mà chị viết đúng áh. Em đi Ấn 2 lần rồi mà đi theo dạng "tiểu thơ" nên không thể có trải nghiệm như chị. Du lịch bụi đến Ấn thật sự là một thử thách với người nước ngoài, nói chi phụ nữ. Nhưng em có thể hiểu phần nào vì sao chị yêu đất nước này, vì đất nước này đủ điều kiện cho chị thỏa chí tang bồng , và chiêm nghiệm cuộc đời. Mong tin chị.

    Trả lờiXóa
  3. mỗi ngày đều chờ tin của chuyên gia :)

    Trả lờiXóa
  4. Mình vừa đi Ấn Độ tháng 11 năm ngoái. Trước khi đi mình cũng nghe mọi người dọa dẫm đủ kiểu nên cũng hơi e dè. Nhưng sự thực hoàn toàn NGƯỢC LẠI. Phải nói là mình mê mẩn, say mê, đắm đuối đất nước này kinh khủng. Đúng như chị Dung nói, nếu thấy cuộc đời mình tẻ nhạt nhàm chán thì cứ đến Ấn Độ. Ko cần làm gì, chỉ cần ngồi yên nhìn ra đường cũng thấy cuộc đời đầy màu sắc, tươi vui phơi phới rồi. Mình từ Mỹ qua Ấn Độ, nếu ai đã ở Mỹ chắc cũng biết được sự cô đơn buồn tẻ của đất nước này (ko phải tất cả nhưng cũng đúng đến 70,80%). Mình đến Ấn Độ như cá gặp nước, được thấy con người, đủ thứ màu sắc, đủ thứ mùi vị, âm thanh, ánh sáng, đủ các thể loại tôn giáo, văn hóa, tín ngưỡng...Như một bữa đại tiệc vậy. Đến Ấn Độ cảm giác như quay trở lại thời gian cách đây 50 năm, mọi thứ đều mang đến rất ít dáng vẻ của sự văn minh, công nghiệp, máy móc...Mình thích cái sự mộc mạc, chân chất, quê quê của người Ấn Độ. Mình là nữ, đến Ấn Độ một mình đúng là cũng bị người ta nhìn chằm chặp vì phụ nữ nước ngoài mà lại đi một mình là rất hiếm. Nhưng họ nhìn thôi chứ cũng chẳng làm gì cả. Mình được rất nhiều người giúp đỡ, ko có sự giúp đỡ của họ chắc mình khó đến được Bồ đề đạo tràng. Họ giúp đỡ rất trong sáng, ko hề đòi hỏi gì, mình thấy còn thật thà hơn ở VN nhiều. Rất tiếc là mình chỉ ở đc Ấn Độ có 2 tuần (vì sang mục đích là đi conference chứ ko phải đi bụi), nhưng nhất định SẼ quay lại. Mình thậm chí còn muốn sống ở Ấn Độ luôn cơ :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn những chia sẻ của bạn! Mình không chỉ muốn sống mà còn muốn được "reborn" ở Ấn độ nữa kia. Ai nghe xong cũng bảo rằng: "Có bị "hâm" không?" Người ta đến Bồ Đề Đạo Tràng để mong được vãng sinh cõi Tịnh Độ hoặc được siêu thoát; còn mình thì đến đây để xin kiếp sau được sinh ra ở Ấn độ. Kiểu này chắc mình bị điên thật rồi chứ chẳng chơi đâu nhỉ!!!! Dù sao cũng "Rất vui lòng được đón tiếp bạn đến với quê hương kiếp sau của mình nhé!" Hihihihi.

      Xóa
    2. LOA LOA LOA, THÔNG TIN QUAN TRỌNG, AI KHÔNG BIẾT KHÔNG CÓ TIỀN XÀI KHI ĐẾN ẤN ĐỘ RÁNG CHỊU NHÉ!!!!

      NẾU CÁC BẠN KHÔNG MANG THEO TIỀN MẶT ĐỂ ĐỔI MÀ MUỐN DÙNG THẺ ATM QUỐC TẾ RÚT TIỀN THÌ TRƯỚC KHI ĐI ẤN ĐỘ PHẢI ĐIỆN THOẠI BÁO CHO NGÂN HÀNG CỦA MÌNH MỘT TIẾNG. NẾU KHÔNG KHI Ở ẤN ĐỘ MÀ RÚT TIỀN THÌ NGÂN HÀNG SẼ TƯỞNG RẰNG RẰNG TÀI KHOẢN CỦA BẠN BỊ BỌN ẤN ĐỘ HACKED NÊN SẼ KHÓA TÀI KHOẢN LẬP TỨC. VÌ SAO? BỌN HACKERS CỦA ẤN ĐỘ NỔI TIẾNG QUÁ NÊN NHIỀU NGÂN HÀNG SỢ PHẢI LÀM THẾ CHO AN TOÀN.

      NẾU TÀI KHOẢN BỊ KHÓA RỒI THÌ CŨNG ĐỪNG HOẢNG SỢ. ĐIỆN THOẠI KHẨN CHO NGẦN HÀNG XÁC ĐỊNH CHÍNH LÀ MÌNH RÚT CHỨ KHÔNG PHẢI HACKERS. NGÂN HÀNG SẼ YÊU CẦU BẠN CHỨNG MINH BẰNG CÁCH ĐỌC SỐ CHỨNG MINH NHÂN DÂN,......... DO ĐÓ CẦN NHỚ SỐ CHỨNG MINH THƯ ĐỂ ĐỌC TRONG NHỮNG LÚC BỊ NHẦM LÀ MÌNH HACK TÀI KHOẢN NGÂN HÀNG CỦA MÌNH CÁC BẠN NHÉ!!!!!!!!!!

      Xóa
  5. e muon di an do nhung ben an do ko co nguoi quen ma di mot minh thi so qua.vay phai lam sao day,e muon kiem truong day mua an do de sang hoc nhung coi tren mang thi ko co thong tin

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phụ nữ mà đi Ấn một mình thì cũng đáng sợ thật! Do đó bạn đọc kỹ thông tin trước khi đi nhé!!!

      Còn về trường múa ở Ấn thì mình không rành lắm. Nhưng ở Nepal mình quen nhóm múa ở Kathmandu. Nếu muốn sang đây học múa với họ thì liên hệ mình nhé!!!

      Xóa
  6. Mình cũng đang có dự định đi Ấn Độ. Nếu bạn ko ngại cóa thể đi chung với mình. Số đt của mình là 0.121..82.88..357.
    ps: Sau Ấn Độ chị Dung sẽ đến nước nào vậy cà??? tò mò tí. hehehe!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào TNC. Thấy bạn dự định đi Ấn may quá vì mình cũng đang lên kế hoạch đi. YM của mình đây: bagiathichphuot@yahoo.com. Tí mình alô cho bạn nhé?

      Xóa
    2. Ngày 30/3/2013 mình sẽ ở Ấn Độ. Nếu các bạn đi vào tgian này thì mình hãy gặp nhau nhé! YH: ivanlam1710@yahoo.com

      Xóa
  7. Chị ơi, em có một số thắc mắc cần hỏi chị, khi nào chị đọc được thì trả lời em nha.
    1. Em nghe nói đi tàu lửa bên Ấn xuống ga nó không thèm báo, vậy nếu đi lần đầu, lạ nước lạ cái, đặc biệt nếu đi ban đêm có thể nhìn không rõ thì làm thê nào để khỏi xuống nhầm ga??? Nếu có bí kíp chuyện này chị truyền cho em nha :)
    2. Nếu đi Ấn, em muốn làm cái thẻ atm quốc tế, chứ mang tiền mặt nguy hiểm quá, bên Ấn rút tiền qua atm có dễ dàng không chị??? Nếu làm thẻ thì làm của ngân hàng nào?
    3. Em định đi 4 thánh địa của Phật giáo, em nghe nói, nếu từ Ấn sang Nepal và chỉ ở Nepal trong vòng 3 ngày đổ lại thì không cần visa Nepal hả chị? Chị có biết gì về thông tin này không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. 1. Lâu rồi không đi tàu nên không có kinh nghiệm về việc ấy. Bạn nào biết thì truyền bí kíp nhé!!!!

      Nếu nó không báo thì mình "bà tám" với mấy thằng Ấn ngồi chung toa đó và nhờ tụi nó báo giùm khi tàu đến ga (mà khỏi cần "bà tám", tụi nó thấy mình là phụ nữ xinh đẹp mà đi một mình là tụi nó tự động sáp lại bà tám và hỏi chuyện hà. Ấn độ là thế!) Ngoài ra tại các sân ga đều có ghi tên trạm cả nên khi tàu từ từ vào ga thì ta đã biết đó là ga nào rồi. Nếu là ban đêm, sợ ngủ quên thì hoặc là hỏi thằng cha conductor (người soát vé) khoảng mấy giờ thì tàu đến ga ấy, rồi để đồng hồ báo thức. Nếu không thì vào trang web tàu lửa tra số hiệu tàu và giờ tàu đến từng ga.

      2. Làm thẻ ATM quốc tế thì chuẩn bị trả phí nhe cưng, cứ rút khoảng 100 đô là đóng phí cho ngân hàng tổng cộng khoảng 10 đô rồi. Ngoài ra cứ mỗi lần rút tiền là bị cái máy ATM nó tính phí vài đô cho mỗi lần rút. Do đó mỗi lần rút cũng phải rút nhiều nhiều một tí; nếu không thì bị tính phí dài dài.

      Ở Việt Nam thì chịu khó lội hết các ngân hàng so sánh chi phí xem thằng nào tính phí rẻ nhất mà làm thẻ. Lúc chuẩn bị đi, chị làm biếng đi lòng vòng hỏi nên làm đại cái thẻ của ACB. Lúc ấy nó tính phí rẻ, bây giờ chi phí cao ngất làm mỗi lần dùng thẻ là "ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa" (hehehehehe) Em đi hỏi các ngân hàng rồi cập nhật thông tin cho chị với.

      3. Bà mẹ mấy thằng Maoist! Tụi nó lên nắm chính quyền rồi đảo lộn mọi thứ cả. Khi Nepal còn vua thì do vua mộ đạo nên không tính visa nếu ở Lumbini 3 ngày đổ lại. Bây giờ cái bọn Maoist nó tính phí tối thiểu là 25 đô cho dù chỉ ở Lumbini có 1 giây. Chuẩn bị tinh thần mà đóng tiền cho bọn họ đi nhé!!!!

      Xóa
  8. Thanks chị về các thông tin rất bổ ích.
    Chị ơi, bữa có việc ghé ngân hàng BIDV, em có hỏi vấn đề phí rút tiền thì được nhân viên ngân hàng trả lời là không tính phí, không biết thằng cha đó có nói xạo không, em thấy nghi lắm.
    Chả nói là em chỉ cần mở một tài khoản như gửi tiết kiệm vậy, rồi sau đó ra nước ngoài rút tiền thì ngân hàng sẽ quy đổi số tiền em đã gửi sang usd, em cứ rút thoải mái. Miễn sao trong vòng 40 ngày kể từ ngày rút, em phải đóng lại số tiền đã hao hụt vào sổ tiết kiệm trở lại, nếu không đóng thì sẽ tính phí. Nếu đóng trong vòng 40 ngày sau khi rút, tiền phí ngân hàng ko tính, coi như giữ dùm. Em hỏi 2 lần chả vẫn trả lời vậy, để em chạy qua chi nhánh BIDV khác thử xem sao. Nếu được vậy thì tốt quá, đỡ mất phí.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mấy ngân hàng Việt Nam cứ hay bảo là không tính phí nhưng cái thằng làm công tác chuyển đổi tiền từ VND ra USD hay tiền địa phương ấy, nó tính phí. Chị dùng thẻ visa nên thằng visa tính phí. Còn thẻ mà em nói là credit card hay là cái gì?

      Kiểu như thế thì chỉ đi được trong vòng 40 ngày đổ lại thôi chứ đi lâu hơn vẫn bị phí rồi còn gì!

      Xóa
    2. 40 ngày đổ lại cũng ok rồi chị, em chỉ sợ họ nói vậy mà không phải vậy. VD như chị đi bụi dài hạn đi, chị làm 2 tài khoản, 1 tài khoản chị bỏ vào khoảng 10tr thôi, rồi sau đó rút xài xong chị lại chuyển khoản từ tài khoản khác trả lại như cũ. Nhưng em nghi ngờ lời cha nhân viên đó quá, khi nào rảnh em đi hỏi xung quanh kĩ lại rồi sẽ trả lời chị sau nhé!!!

      Xóa
    3. http://thenganhang.com.vn/san-pham/dt/84/anz-visa-debit-.htm
      tha hồ lựa chon Wei Yun nhé !

      Xóa
  9. Cảm ơn những chia sẻ bổ ích của tác giả, mình cũng là dân nghiện phượt, thích thú khi khám phá đây đó, khám phá những vùng đất mới những nền văn hóa mới. Nhưng để hiện thực được nó mình phải có những kỹ năng cần thiết, những hiểu biết để cho chuyến đi được trơn tru.

    Trả lờiXóa
  10. Cảm ơn bài chia sẻ rất bổ ích của tác giả, đi du lịch bất cứ nơi đâu mình cũng phải chuẩn bị đầy đủ cả ^^.

    Trả lờiXóa
  11. Chi oi cho em hoi, khi Minh xin vía sang an do co can ve khu hoi khong chi, mong tin chi, cam on chi nhieu

    Trả lờiXóa
  12. Mọi người ơi cho em hỏi. Em định đi Ấn Độ và Nepal. Mình 9di đường bộ qua Nepal thì thủ tục xin visa wa Nepal như thế nào. Mình chuẩn bị form trước được ko? Lên đâu down về ah

    Trả lờiXóa
  13. đi thì nên cần giấy tờ gì ko nhỉ

    Trả lờiXóa
  14. ATTENTION PEOPLE.

    Report said, On Dec 16, the 'brutally tortured' girl and her boyfriend waited for half an hour at Munirka to catch an Auto to reach Dwarka More. But not a single Autowala was ready to go into that direction.

    There was no connectivity of DTC bus or Metro to their destination, hence they had no option left except boarding that Chartered bus, which was the only available option at that time.

    Today, Delhi Police passed a rule for Girls of Delhi.

    After 7 PM, if any Autowala refuses any girl for going at any place, she can take Auto's number, Dial 100 and complain to Police.

    Traffic Police will charge that Autowala with a huge fine, on the spot.

    Delhi Police Anti-stalking helpline number for 24 hours
    (Obscene calls, threats, abuses): 011-27894455

    Please SHARE it on your wall. with your female relatives, friends and guests and whereever you can!

    It could avoid another Dec 16...

    Trả lờiXóa
  15. hồi giờ ít nghe ai đi du lịch bui Ấn Độ

    Trả lờiXóa
  16. Thank vì những thông tin rất bổ ích

    Trả lờiXóa
  17. ban oi, minh muon den bo de dao trang thi mua ve may bay den san bay nao gan do k ben

    Trả lờiXóa