CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

PHIÊN TÒA NỔI TIẾNG THẾ KỶ

Đó chính là phiên tòa hoàn toàn có thật xét xử một vụ ăn trộm bánh mì tại New York năm 1935. Đây là thời kỳ được gọi là Đại suy thoái khủng hoảng kinh tế trầm trọng.
Vào một buổi tối lạnh lẽo tháng 1/1935, một phụ nữ già rách rưới được đưa đến tòa án, bà bị buộc tội ăn trộm một ổ bánh mì. Khuôn mặt bà u sầu, ẩn trong vẻ u sầu đó là cả một sự xấu hổ. Thị trưởng của thành phố New York khi đó – ông Fiorello LaGuardia, cũng là người cầm giữ cương vị Chánh án hỏi: “Bị cáo, có đúng là bà đã ăn trộm bánh mì không?”
- Người phụ nữ cúi đầu lúng túng: “Đúng vậy thưa quan tòa !”
- Ông lại hỏi: “ Lý do trộm của bà là gì ? "
Người phụ nữ ngẩng đầu lên, đôi mắt khốn khổ nhìn Thị trưởng Fiorello LaGuardia: “ Bởi vì 2 đứa cháu tôi sắp chết đói, thưa ông. Con rể đã bỏ rơi gia đình, con gái tôi thì bị bệnh. 2 đứa cháu nhỏ đã mấy ngày hôm nay không được ăn gì. Tôi không thể trơ mắt nhìn chúng chết được, chúng vẫn còn quá nhỏ!”
Tuy nhiên, người chủ cửa hàng nơi bị trộm bánh mì thì không đồng ý tha thứ. Ông ta giận dữ “ Trộm cắp là xấu xa. Bà ấy phải bị trừng phạt để làm gương cho những người khác.”
Thị trưởng Fiorello LaGuardia lặng im nhìn về phía người phụ nữ, sau cùng ông nói: “Bị cáo, tôi phải làm việc theo lẽ công bằng. Bà đã phạm tội và tôi tuyên án bà phải nộp phạt 10 đô la hoặc phải ngồi tù 10 ngày ".
Tuy nhiên vừa xong ông bất ngờ đưa tay vào túi, lấy ra một tờ tiền 10 đô thả vào chiếc mũ của mình. Ông nói lớn: “Đây là 10 đô la mà tôi sẽ trả cho án phạt này. Ngoài ra tôi phạt mỗi người trong phòng xét xử này 50 cent. Đó là số tiền phạt cho sự thờ ơ của chúng ta khi ở cùng khu phố mà lại để cho một người phụ nữ phải đi ăn trộm bánh mì về nuôi cháu. Ông Baliff, hãy đi thu tiền và đưa tặng tất cả cho người phụ nữ này .”
Ngày hôm sau, tờ báo lớn nhất thành phố New York đưa tin tổng cộng 47,5 đô la đã bị "tịch thu" ngay tại chổ trong tiếng vỗ tay vang dội của mọi người.

Sưu tầm từ trang "Chuyện của Julie"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét