Thông báo cho mọi người tin này hổng
biết vui hay buồn nữa hihi. Tôi vừa nhớ đến cuốn nhật kí viết cách đây mấy năm
rồi. Trong hành trình đạp xe đi tè le nước này nước kia. Đến Nepal xong cái tôi
làm biếng viết tiếp nữa quá nên tôi dừng viết và dừng cập nhật thông tin về
hành trình trên blog luôn.
Nhưng mà giờ nhớ lại rồi, dù dừng
viết trên blog nhưng tôi có viết vào sổ tay ghi lại nhật kí một số đoạn đường.
Để tôi khai quật lại cuốn nhật kí ấy và gõ ra blog nha. Lúc ấy còn dùng máy ảnh
nhưng làm biếng khai quật lại hình quá nên chắc là viết chay cho mọi người đọc
như đọc tiểu thuyết rồi tự tưởng tượng ra thôi hihi!
Mà sau vài năm bỏ sử dụng máy ảnh,
tôi phát hiện ra rằng: Máy ảnh làm chúng ta bị lụt khả năng tưởng tượng rất
nhiều nên não lười hoạt động và dễ bị lão hóa. Nhớ hồi nhỏ đọc truyện kiếm hiệp,
đọc đến đâu toàn là tưởng tượng cảnh này cảnh nọ thế võ này thế võ kia không
hà, làm gì có hình cho xem. Vậy mà sau này người ta làm phim từ truyện còn hổng
muốn xem phim nữa kìa. Phim làm sao hay bằng truyện chớ. Vừa đọc vừa tưởng
tượng mới vui nà!
Cho nên khi nào khai quật lại cuốn
nhật kí ấy tôi cho mọi người tưởng tượng đã luôn nha. Toàn là chữ, hổng có hình
ảnh gì đâu.
Thật ra bây giờ muốn hình ảnh gì thì
vào google images tìm là ra cả đống cho tha hồ mà xem, cho nên có gì đâu mà
khó. Hình còn đẹp hơn hình tự chụp nữa đó.
Vấn đề là tôi viết tiếp nhật kí ấy
thì không biết cho vào mục nào trong phần thư mục nên cho vào một trang
riêng. Trang này hổng có phân ra từng bài đâu nha. Làm một lèo từ trên xuống
dưới như đọc sách vậy đó.
Cũng may là có mấy lần tôi định quăng
quyển nhật kí này đi vì nó cồng kềnh làm nặng túi nhưng lại hổng quăng. Biết
sao hông? Mới đầu tôi viết nhật kí ra mấy tờ giấy trắng nhỏ nhỏ. Tôi viết từng
tờ từng tờ rồi xếp lại theo ngày tháng năm. Cái có một gia đình nọ tôi ở chung
họ một thời gian, họ tặng tôi một cuốn sổ có bìa dày rất đẹp, đặc biệt là họ dán
hình gia đình họ vào trang đầu quyển sổ nữa nên tôi hổng nỡ quăng, cứ giữ quyển
số miết. Nhờ vậy mà tôi mới có nhật kí mà đăng tiếp trên blog.
Nhưng viết nhật kí trên giấy một thời
gian tôi cũng lười viết luôn nên ngưng luôn hổng viết nữa đến giờ.
Quyển nhật ký đã tìm lại được rồi
nhưng mà không ngờ tôi viết chữ tháo quá, giờ đọc không ra luôn, đặc biệt là
mấy cái địa danh hihi. Công nhật chữ viết tay của tôi xấu dễ sợ xấu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét