CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Năm, 13 tháng 8, 2020

PHÓNG SANH

Hôm nay lướt Facebook, không ngờ thiên hạ vẫn còn kiểu phóng sanh quê mùa như vậy nha mọi người! Biết sao quê mùa không? Thời đại này, ăn toàn thức ăn siêu thị và đông lạnh mà mọi người còn lụi cụi ra chợ mua chim mua cá về phóng sanh. Tôi nhìn mà sửng sốt luôn ấy. Không ngờ đến thế kỷ 21 rồi mà dân tình còn lạc hậu đến vậy. Biết sao tôi sửng sốt dữ vậy hơm? Mấy năm rồi tôi đâu có quan tâm đến ngày tháng âm lịch hay dương lịch gì đâu nên rằm riếc gì thì tôi toàn quan sát mặt trăng trên bầu trời mới biết chứ rằm tháng mấy năm mấy ngày mấy thì chả quan tâm. Bây giờ quan tâm thì bị bất ngờ hết sức luôn. Dân xài toàn smartphone gì mà còn lạc hậu hơn tôi hổng có cái phone nào là sao vậy trời!

Biết sao tôi nói mọi người lạc hậu không? Ngày xưa, chim bay đầy trời, cá bơi đầy sông thì mới cần mua chim/ cá phóng sanh, chứ ngày nay toàn là nuôi bè, nuôi công nghiệp không mà phóng sanh kiểu đó là mấy con chim con cá này nó thù chết luôn đó. Biết sao thù không? Cá nuôi bè, nhỏ lớn sống quen trong môi trường ấy rồi, chờ đến ngày giờ là ra chợ cá để bị đập đầu thôi. Mọi người mua nó về, thả đi đâu, chỉ có thả trở lại bè thì nó mới sống nổi, bằng không nó chỉ có chết vì đói vì không biết tự kiếm ăn, chết vì ô nhiễm vì sông rạch dơ hầy hoặc bị mấy cha câu cá móc họng vào lưỡi câu sau đó thì cũng bị đập đầu. Kiểu vậy nó không thù cũng uổng. Ụ Á đứa nào phóng sanh tao để tao phải bị hành hạ chết như vậy hả bây. Thà là ngay từ đầu chết luôn ở ngoài chợ có phải khỏe rồi không. Chết sớm siêu sanh sớm. Cái này lại không nha. Bây chết thì tao đâu có phóng sanh bây để tích phước nên tao phải hành hạ bây rồi ảo tưởng rằng mình đang tích phước. Ài, tội lũ cá quá nha, chả biết ân oán gì với những người phóng sanh mà bị hành hạ như vậy.

Đấy, tôi nói rồi, thời đại cá toàn nuôi bè mà phóng sanh kiểu này thì có khác gì là kiểu hành hạ thời hiện đại đâu. Thà là phán tử hình rồi đem nó ra bắn phát cho xong, còn hơn là kéo nó đi rêu rao khắp làng khắp xã đến khi nó kiệt sức thì nó ngẻo hihi.

Còn chim nha, thời nay làm gì có chuyện chim bay đầy trời, bây giờ thì lâu lâu mới thấy một con. Chim chóc gì mà như hàng hiếm, vậy nó đâu có cần phóng sanh gì đâu, nó chỉ cần đừng ai động đến nó để nó tự do bay nhảy là được rồi. Nhưng mà không, tao cần phóng sanh nên tao thuê người ngày đêm rình mò ổ chim bắt nó cho bằng được, rồi phóng sanh nó đi…………. xứ khác. Cái này có khác gì người bị án oan rồi bị đày đi biệt xứ. Mấy ba mấy má, đừng có đụng tới nó là đã phóng sanh cho nó rồi, nó tội tình gì mà bị phá nhà phá cửa rồi đày di biệt xứ như vậy chứ.

Ai muốn phóng sanh vào tháng cô hồn thì tôi chỉ cho nè!
Thường ngày ruồi muỗi đậu vào người, dùng tay đập bôm bốp thì bây giờ đừng có đập, phủi nhẹ cái là nó tự bay đi. Vậy cũng là phóng sanh.
Đi đứng thì ngó dưới đất xem có đạp con này con kia hay không. Vậy cũng là phóng sanh.
Thường xuyên kiểm tra ao/lu/ca nước xem có con gì rớt vào đó hay không, vớt nó lên. Vậy cũng là phóng sanh.
Khi đổ nước ra đất thì xem có ổ kiến hay ổ con này con kia gần đó không để tránh làm ngập lụt ổ tụi nó. Vậy cũng là phóng sanh.
Không đổ nước sôi ra đất mà đổ vào thau chờ nguội trước khi đổ đi để tránh làm phỏng mấy con côn trùng bò bò trên và dưới lòng đất. Vậy cũng là phóng sanh.
Chó mèo nuôi trong nhà thì cho ăn no, ăn no rồi nó chỉ chơi thôi chứ không săn mồi nữa. Vậy cũng là phóng sanh. Mấy con meo meo nhà tôi lúc nào mà ăn no thì lăn đùng ra ngủ miết miết thôi, hổng có quỡn ra vườn đi săn nữa. Nếu có thì vài ngày mới thấy nó săn một con, nếu không thì ngày nào cũng săn mồi. Bởi săn mồi là bản năng của lũ meo meo nên chỉ có hạn chế thôi chứ làm sao mà cấm được chớ.
Còn một kiểu phóng sanh khác nhất là ở các thành phố lớn. Đó là tìm các tổ chức cứu trợ chó mèo, các nơi chuyên cưu mang chó mèo bị bỏ rơi hoặc chó mèo hoang quyên tiền hoặc quyên thức ăn đồ dùng cho tụi nhỏ. Đó cũng là phóng sanh vậy. Có tiền hoặc đồ dùng của mình thì người ta càng hăng hái cứu trợ thêm nhiều con vật trước khi tụi nó chết. Phóng sanh kiểu này không bị tụi nó thù nè! Hoặc là quyên tiền vào các nơi bảo trợ động vật giúp bảo vệ tụi nó. Mấy cái này thiết thực văn minh và hiện đại hơn cái kiểu lù đù ra chợ mua cá mua chim phóng sanh nè mọi người!

Còn một kiểu phóng sanh nữa, nói ra nghe có vẻ rùng rợn và mê tín dị đoan nhưng mà thực sự chả dị đoan tí nào. Đó là phóng sanh chúng sanh ngay bên trong chính mình nè. Mỗi ngày vô tình hay cố ý mình giết vô số chúng sanh rồi, rồi tụi nó bám luôn theo mình mà chả biết làm sao, cho nên mình phóng sanh tụi nó đi. Mình nói chuyện nói chuyện nói chuyện với từng bộ phận trong cơ thể, từng tế bào từng giọt máu trong người. Học cách nói chuyện đi thì từ từ sẽ hiểu cái tôi gọi là phóng sanh ngay trong cơ thể mình là cái gì. Dành nguyên một tháng 7 này ra để nói chuyện với chúng nó. Tháng này nói không xong thì tháng 7 năm sau nói tiếp. Vẫn không xong thì năm sau, năm sau, năm sau nữa nói tiếp. Cứ vậy nói hoài thì đến lúc nào đó tự ngộ ra thế nào là phóng sanh ngay bên trong chính mình. Kiểu phóng sanh này là rốt ráo nhất. Nếu không thích thì làm mấy kiểu tôi kể ở trên cũng đâu có sao. Duyên đến đâu thì làm đến nấy, cái gì làm được thì làm, bằng không thì cứ biết vậy để khi nào đủ duyên thì làm. Nhưng làm gì thì làm đừng có làm kiểu quê mùa ra chợ mua cá bè để hành hạ chết từ từ hay săn bắt chim rồi đày đi biệt xứ nha mọi người!

Chúc mọi người phóng sanh vui vẻ!

3 nhận xét:

  1. Hello chị. Đã 2 năm mới thấy chị post bài mới. Thật vui và thật tình cờ, hôm nay tự nhiên em nhớ chị và vào thăm blog thì đọc được bài mới. Quả là có duyên. Chúc chị nhiều sức khỏe và tiếp tục viết những bài hay, hữu ích. Thân!

    Trả lờiXóa
  2. Hi Dung! Mình theo dõi blog của Dung đã lâu và rất thích các chuyến đi của bạn. Qua nhũng gì bạn chia sẻ, mình cũng học được nhiều điều. Các bài viết của bạn có ảnh hưởng rất tích cực đối với suy nghĩ của mình. Rất ngưỡng mộ bạn: Dám nghĩ, dám đi.... Đã lâu không thấy bạn update các bài mới... Mùa Covid mình vẫn hay nghĩ về bạn, hay tự hỏi không biết Quỳnh Dung đang ở nơi nào rồi, có về nhà chưa.... Hôm nay biết tin bạn, mình râdt vui..... Chúc bạn mọi điều tốt lành....

    Trả lờiXóa