Nội quy phòng sinh không cho phép người thân ở bên cạnh khi họ sinh nở. Điều này làm cho cả 2 phụ nữ bắt đầu cảm thấy lo lắng. Trong khi cơn đau chuyển dạ dữ dội nhất thì một người bật khóc. Chị cảm thấy tủi thân vì nghĩ ngay trong lúc mình đau đớn và cần sự chia sẻ thì không có chồng bên cạnh. Càng nghĩ, cơn đau vượt cạn càng dữ dội hơn. Cuối cùng, đứa bé chào đời nhưng người mẹ gần như kiệt sực.
Trong khi đó ở giường bên cạnh, người phụ nữ kia chống chọi với cơn đau bằng cách nghĩ về những cử chỉ yêu thương của chồng. Chị hình dung đôi mắt hấp háy niềm vui của chồng mỗi lần nói về đứa con sắp ra đời. Chị nhớ đến sự chăm sóc của chồng và hạnh phúc mà mình đón nhận trong những ngày mang thai. Chị biết rằng hạnh phúc ấy sẽ tồn tại vững bền hơn khi đứa con chào đời… Những suy nghĩ đó làm cho cơn đau dịu hẳn đi, chị như thấy có chồng ở cạnh mình và anh đang vỗ về, an ủi, động viên chị vượt qua cơn đau. Chị mỉm cười mãn nguyện khi bác sĩ đặt vào tay chị đứa bé đỏ hỏn. Chị đã qua cuộc vượt cạn một cách nhẹ nhàng, thanh thản và đầy hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét