CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

Tự động nổi tiếng khi làm người Việt Nam

Nào là các bảng hiệu ghi  BẰNG TIẾNG VIỆT ở các buổi buffet như “thức ăn không ăn hết thì phải trả tiền, “ trong các siêu thị, trung tâm mua sắm thì là “không được ăn cắp,” trên xe buýt thì “coi chừng người Việt móc túi,” ở các cửa hàng thì “không được cầm nhầm dù và giày dép của người khác,” ở các nước thì phụ nữ Việt đi đâu cũng được nghi ngờ là đi làm gái,…..

Tóm lại là người Việt tai tiếng khắp nơi, nói cho tích cực thì là nổi tiếng, ngay cả khi chưa nhập cảnh vào một quốc gia nào đó hoặc thậm chí chưa đẻ ra thì đã được bạn bè quốc tế gán cho mấy cái biệt hiệu ấy rồi. Thôi kệ, vậy cũng không tệ. Xét ra thì đâu ai can đảm hơn người Việt Nam, có nhiều danh hiệu hơn người Việt Nam. Cho nên đi đâu cũng có thể vỗ ngực xưng: Ha, cả thế giới này có ai can đảm hơn người Việt chúng ta không? Có ai dám để lại nhiều nickname như người Việt không? Có ai làm cho người khác sợ như người Việt không? Tóm lại là không ai cả. Vậy thì đây cũng là chuyện đáng tự hào cho người Việt đó chứ. Sau này đi đâu, ai hỏi: Bạn đến từ nước nào? Cứ ưỡn ngực ra mà nói: Tôi là người Việt Nam, vang lừng thế giới bởi các biệt hiệu. Nói vậy cho họ tò mò chơi, cố tìm hiểu đó là những biệt hiệu gì. Khi hiểu rồi thì đỡ sốc. Sự thật là người ta chỉ sốc khi mình xấu mà không dám nhận rằng mình xấu, còn khi mình xấu và biết rằng mình xấu thì mọi người sẽ yêu quý mình ngay. Bởi vì xét cho cùng thì “nó cũng thật thà đấy chứ.” Tóm lại, khi đi bụi mà gặp bạn bè quốc tế thì cứ tuốn tuồn tuột khai hết khuyết điểm của mình ra để lỡ có gì thì họ đỡ sốc bởi vì: “Tôi đã nói trước rồi mà, ai bảo không chịu cảnh giác làm chi!” Hihihihi

Lúc ấy dân phượt quốc tế lũ lượt kéo đến Việt Nam cho xem bởi vì cái gì càng khó mà chinh phục được thì mới thấy sướng. Tôi nghĩ người Việt nên cố gắng tí nữa để được ghi vào Guiness thế giới về dân tộc có nhiều khuyết điểm nhất. Khi ấy thì người Việt mà đi đâu thì cũng có hiếm người hỏi câu: “Việt Nam là ở xó xỉnh nào trên thế giới vậy?” Nổi tiếng dù là về chuyện gì thì cũng có ưu điểm đó chứ. Bọn đi bụi quốc tế cứ thấy cái gì nổi tiếng là lao đến để chinh phục dù bị cảnh cáo đủ thứ nhưng cái gì đã thành đam mê thì khó cưỡng là thế.

Do đó, sau này cứ tự hào mà khai: “I am from Vietnam, a country full of nicknames and it is your job to find out what they are.” Bí hiểm thế thì bọn chúng có mà phát điên lên vì tò mò. Vậy cũng tốt, cho nên cứ thế mà làm đi nghen!

1 nhận xét: