CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017

Chấp hình tướng là một tập khí rất dày!

Làm sao để biết mình rơi vào chấp hình tướng?

Đó là khi mình bị bất ngờ về điều gì đó. Vì sao có bất ngờ? Vì điều ấy đi ngược lại cái mình đã mặc định, có khi mình mặc định mà mình không ý thức được là mình mặc định luôn. Vì không ý thức được nên khi gặp điều gì đó ngược lại cái đã mặc định, mình rơi vào sự bất ngờ. Và bất ngờ chính là dấu hiệu cho thấy mình chấp hình tướng.

Ví dụ, tôi là chiến binh hùng dũng, lúc nào cũng hùng hùng dũng dũng, hiên hiên ngang ngang, gan gan góc góc. Dám một mình xông pha nơi này nơi nọ, leo lên leo xuống chỗ kia, cái ai cũng tưởng là tôi cứng như gan thép chắc hổng biết gì mấy việc mà nữ nhi tay yếu chân mềm thường làm. Đó là mặc định. Do vậy khi thấy tôi lấy trong túi ra cây móc và ngồi móc cái giỏ xách để đeo thì ai cũng bất ngờ cười hả hả hỏi: Ủa người như vậy mà cũng biết sử dụng cây móc nữa hả trời! Biết sao hổng biết, tôi chẳng những biết dùng cây móc mà tôi còn biết cách chế tạo cây móc luôn nữa đó hihi. Tôi đi đâu cũng xách theo cây móc vì cây móc nhỏ và ngắn bằng ngón tay, còn cặp đan thì vừa dài vừa nhọn khó cất giữ hơn. Tôi là dân tái chế rác thải ny lông thành vật hữu dụng mừ. Cho nên tôi chỉ cần mang cây móc và cây kéo thôi rồi tôi cần món gì thì tôi ra bãi rác lượm rác ny lông, sau đó rửa sạch phơi khô, cắt ra thành sợi len rồi móc đồ dùng thôi.

Tưởng chiến binh chỉ biết hùng hùng hổ hổ thôi chứ, ai ngờ dùng cây móc nghề quá mừ. Ngạc nhiên chưa, cho bỏ tật chấp hình tướng hihi!!!

P.S Mỗi người chỉ có thể tự biết chính mình mà thôi, còn cái thấy của mình về người thì đó là do ẢO TƯỞNG mà ra. Ảo tưởng về mình thôi cũng đủ luân hồi sanh tử triền miên rồi huống chi chồng thêm cái ảo tưởng về người. Đây gọi là mộng chồng mộng nè hihi!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét