Angkok Wat (những hình chụp ở Angkor Wat là copy từ máy của một du khách khác nên tôi không chú thích - lý do: có biết gì đâu mà chú thích chứ hehehe; thấy hình đẹp nên đem ra trưng thôi)
Temple Club và Apsara: The Temple là tên một nhà hàng và cũng là quán bar; mỗi ngày trên lầu có biễu diễn múa các điệu Khmer truyền thống, trong đó nổi bật là điệu múa Apsara. Các buổi diễn thường bắt đầu lúc 8h20 tối. Nếu bạn đến đó ăn hay uống thì có thể xem biểu diễn miễn phí. Thức ăn ở đây tuyệt vời, đặc biệt là các món soup. Thường soup được phục vụ kèm cơm, giá từ 3-4 đô Mỹ.
|
Quang cảnh nhà hàng |
|
|
Những người bạn cùng ăn tối chung với tôi - Jaew, cô gái Thái; George, người Úc, đang ngồi kiểu nước lụt; Han, người Thổ Nhỹ Kỳ, đang ăn soup; anh bạn người Đức (đeo kiếng cận) mới có 19 tuổi thôi, đang đi theo kiểu gap year |
Cách đây vài năm, tôi nghe nói trong số những vũ công múa apsara có nhiều cô gái Việt Nam lắm. Họ sang đây học múa, biểu diễn trong các nhà hàng, và có người kiêm thêm nghề bán thân nữa. Năm ngoái, tình cờ trong công viên tôi nghe hai cô gái Việt Nam, nhỏ nhắn trắng trẻo, bịt mặt kín mít (sợ nắng ăn) nói chuyện với nhau. Họ bảo mỗi lần bán dâm là 20 đô Mỹ và họ dạy nhau "bí quyết nhà nghề" nữa đấy. Đến bao giờ thì Việt Nam hết mang tiếng là đàn bà đi bán dâm, đàn ông đi làm ma cô ở nước ngoài đây hả trời!!!!!
Garden Village Guesthouse: "đặc sản" ở nhà trọ này là "muỗi" (mosquitoes); muỗi nhiều vô số; tuy nhiên nơi này là một trong những nơi quy tụ nhiều du khách nhất Siem Rep. Cứ mỗi lần đến Siem Rep là tôi tá túc ở dorm giá 1 đô Mỹ/giường ở đây. Nhà trọ này ngoài khu bình dân thì cũng có khu cao cấp dành cho khách sang hơn, phòng máy lạnh có giá lên đến 18 đô/phòng. Hiện họ đang xây dựng thêm vài tòa nhà nữa bởi vì vào mùa cao điểm thì khách đến đông quá!!!! Đúng là họ ăn nên làm ra quá các bạn nhỉ????
|
Bảng giá các loại phòng của Garden Village |
|
Mặt tiền của Garden Village từ ngoài nhìn vào |
|
Khu vực tiếp tân |
|
Một góc dorm của tôi |
Dorm của Garden Village có thể được xếp vào sách Guinness thế giới vì là một trong những dorm kỳ lạ và buồn cười nhất thế giới. Bất cứ một góc nhà nào trong khu vực cũng có thể bị biến thành dorm cả. Và họ có nhiều khu vực để làm dorm lắm. Khu tôi ở là khu buồn cười nhất bởi nó nằm trên đường qua lại của mọi người. Vì thế mà khi ở đây, tôi "tám" mỏi miệng. Ai đi qua lại cũng chào tôi cả, có khi họ dừng lại "tám" có khi họ dừng lại hỏi thông tin,....(điều kỳ lạ là những du khách nào có nhu cầu hơi đặc biệt một tí, ví dụ hai người Ấn độ muốn tự nấu ăn cho hợp khẩu vị hay cô gái Bắc kinh muốn tìm ổ cắm phù hợp với cái máy sạc của mình thì thay vì hỏi tiếp tân họ lại tìm tôi để hỏi như thể tôi làm việc tại đây ấy. Kiểu này tôi phải bảo anh chàng quản lý trả công cho tôi mất.) Ngoài ra tôi còn phải "tám" với những người hàng xóm nằm cạnh đó nữa. Ai bảo đi du lịch một mình là buồn nhỉ? Tôi chỉ thấy mình nói chuyện muốn gãy lưỡi mà thôi. Mỗi khi muốn viết bài đăng blog thì tôi phải đi nơi khác, không thể ngồi trên giường mà viết. Lý do ư? Vì ai cũng đến "tám" thì làm sao mà viết chứ?
Phản ứng thường gặp của du khách khi được giới thiệu góc dorm này là: họ bật cười ha hả và nói: "Oh, I like it!"
Điểm bất tiện của góc dorm này là nó có nhiều muỗi và do nằm cạnh khu sinh hoạt của người làm việc tại đây nên khá ồn. Về muỗi, có cách trị đây. Anh chàng người Nhật, hàng xóm của tôi, mua một cái vợt bắt muỗi bằng điện nên tối nào cũng xẹt xẹt barbecue được hàng trăm con muỗi ấy. Cái vợt này giá 3 đô, bán ngoài chợ. Nếu ở đây lâu, bạn có thể sắm một cái. Tôi không cần sắm bởi vì có thể mượn của anh chàng Nhật ấy. Về tiếng ồn, tôi ở Trung Quốc 8 tháng nên bị làm ồn riết quen luôn. Tiếng ồn ở đây thua xa với tiếng ồn của dân Trung Của đấy các bạn !!!!!
Điểm mạnh của góc dorm này là giá rẻ (1 đô/giường), open air ( nên dĩ nhiên có nhiều fresh air), thân thiện (với các du khách khác và với người địa phương- tôi còn thường xuyên xin cơm cháy ở nhà bếp mà nhai nữa đấy), thoải mái (muốn làm gì cũng được.)
Nghe nói trước đây chủ nhân của Garden Village là tài xế xe tuk tuk, nhanh nhạy nắm bắt được nhu cầu của khách đi bụi là không cần ở sang trọng, chỉ cần rẻ, thoải mái và gặp gỡ nhiều người. Vậy là Garden Village ra đời từ ấy. Sau này nắm bắt nhu cầu ở sang trọng hơn của những du khách nhiều tiền hơn. Vậy là những khu nhà sang trọng ra đời. Tóm lại, Garden Village là nơi có thể đáp ứng được nhu cầu của khách từ thượng vàng đến hạ cám. Không biết ở Việt Nam có ai kinh doanh lĩnh vực này thành công như thế không nhỉ? Nên nhớ chủ nhân của Garden Village chỉ là một người lái tuk tuk (tương đương xe ôm) thôi nhé!!!!
Dù ở dorm giá 1 đô nhưng tôi vẫn có thể sử dụng wifi và máy tính nối mạng miễn phí. Ngoài ra toilet paper cũng miễn phí nốt (chỉ cần ra quầy tiếp tân hỏi thì sẽ có ngay.) Tầng thượng ở đây là nơi ngắm cảnh mặt trời lặn và là nơi phơi nắng lý tưởng.
Nơi này đúng là một khu vườn bởi vì khoảng không xung quanh khá nhiều nên các bạn có thể tìm một góc riêng cho mình dễ dàng.
|
Cảnh sau nhà được chụp từ sân thượng |
|
Ngắm hoàng hôn ở sân thượng |
|
Có cả sân chơi đá bóng |
|
|
Sunset bar của Garden Village nằm trên lầu 2 - nơi này có wifi và hai máy vi tính nối mạng miễn phí; có cả bàn chơi bi da miễn phí. |
Garden Village Guesthouse còn được xem như ngôi nhà cho khách đi bụi "trường kỳ kháng chiến"; nếu ở đây các bạn có dịp trò chuyện với họ đấy. Thường những người như thế dừng chân khá lâu để nghỉ ngơi trước khi lại "xách gươm lưu lạc giang hồ." Có người ở đây cả 3-4 năm như anh chàng người Nhật mà tôi gặp hồi năm ngoái; anh ta viết kịch bản phim; hay có du khách ở luôn nửa năm để tịnh dưỡng sau một thời gian dài "xông pha chốn giang hồ."
|
Cứ đến Siem Rep và nói Garden Village thì bất cứ người lái xe tuk tuk nào cũng biết cả. |
|
Nếu không thì nhìn vào bản đồ tí hon này và "mò." |
Chợ: Vì Siem Rep được tôi xem như ngôi nhà thứ 3 của mình (ngôi nhà thứ 2 là Bangkok) nên dĩ nhiên tôi phải đi chợ địa phương rồi - tôi có phải là du khách đâu mà đi chợ dành cho du khách chứ? Tôi có mặt ở hầu như tất cả các ngôi chợ tại Siem Rep nhưng chợ mà tôi hay đến là Psar Leu (chợ Leu,) cách trung tâm khoảng 2-3 cây số, trên đường đi Kampong Thom.
Ngoài ra , cách Psar Leu khoảng 1 cây số, ở bên đường đối diện là chợ Samaki; tôi hay vào đây mua trái cây (không phải ở sạp đâu mà là mua ở sau lưng chợ ấy, rẻ hơn.)
|
Sư khuất thực trước chợ Samaki; khác với những nơi khác, ở đây sư trưởng đoàn cầm nhánh cây phẩy nước vào những người cúng dường |
Tôi mua nước uống, chỉ có 1 ngàn riel/chai 1.5l cùng nhãn hiệu với loại hay được bán giá 2 ngàn riel ở gần Old Market đấy. Chợ này tôi không biết tên nên bạn có thể lấy hình chụp dưới đây và hỏi người địa phương thì ai cũng biết cả. Họ bảo chợ này rẻ hơn cả chợ Psar Leu đấy.
Tôi hay mua nước của một tiệm tạp hóa nằm bên kia con kênh, nghĩa là qua cầu nhỏ thì sang chợ phía kia.Mẹ bán cho tôi riết thành mối luôn; mỗi khi tôi đến là lựa nhãn hiệu nước tốt mà đưa ra, cũng cùng giá 1 ngàn riel/1500ml.
Local Restaurant: đây là quán ăn địa phương mà tôi hay đến thưởng thức bữa trưa; hầu như tôi là du khách duy nhất tại đây; còn lại toàn là người Khmer. Quán ăn này nằm ngay góc bùng binh của con đường chính, gần khu chợ đêm và Pub Street. Khi nào thấy bùng binh như trong hình, bạn nhìn thấy một công ty bán vé xe buýt thì bên cạnh nó đích thị là quán ăn của tôi rồi đấy!!! Ở dây một bữa ăn có giá 3 ngàn riel, chưa đến 1 đô Mỹ ( 1 đô tương đương 4 ngàn riel). Có rất nhiều món soup cho chọn, mỗi món 2 ngàn riel, cơm 1 ngàn riel. Thường chỉ cần một tô canh và một dĩa cơm là no bụng rồi.
|
Bên góc đường nơi có cái dù màu đỏ là quán ăn trưa của tôi đấy các bạn!!!!! |
|
Người bán và thức ăn trong các các nồi và thay inox |
|
Bữa ăn có giá 1 đô Mỹ của tôi; muỗng nĩa được ngâm trong thau nước ấm đấy các bạn!!! |
|
Nhiều món chưa nào |
|
Các món canh được thay phiên đặt trên bếp để lúc nào cũng nóng hổi. |
|
Món ăn yêu thích của tôi - mắm thịt heo ăn cùng dưa leo xắt lát |
|
Hột vịt kho tàu - ngàn riel/quả kèm nước và một ít thịt. |
Món ăn đường phố: đó là món chuối lột vỏ xỏ que nướng (mỗi que 3-4 quả giá 500 riel) và bánh nếp nhưng chuối nướng (mỗi cái giá 500 riel)
Cà phê Việt Nam:
|
Chủ quán là người Châu đốc; sang đây bán cà phê đã 3 năm, có chồng là người Khmer luôn; một ly cà phê sữa đá có giá 1.500 riel. |
Xem thêm: Campuchia (18): Mại Dô....Mại Dô, thức ăn đường phố vừa ngon vừa rẻ
Nơi đổi tiền có tỷ giá tốt nhất: Huy Keang Exchange có đến mấy văn phòng ở Siem Rep nên bạn cứ đi lòng vòng tìm. Tại đây có đổi cả tiền Việt, tiền Thái, tiền Trung Quốc, tiền Singapore, tiền Hàn,.... tóm lại hình như nơi này tiền nào cũng đổi hay sao ấy. Thường họ hay đổi từ ngoại tệ nước khác sang đô Mỹ. Nếu bạn muốn tiền Riel Cambuchia thì họ sẽ đổi từ đô Mỹ sang Riel.
|
Chi nhánh ở đại lộ Sivutha |
Ngân hàng rút tiền không tính phí: đó là Canadia Bank.
Thường các ngân hàng ở Cambuchia tính phí 4-5 đô cho mỗi lần rút nhưng Canadia Bank lại miễn phí. Tuy nhiên xui cho tôi là thẻ của tôi không rút được tiền ở đây. Các bạn cứ dùng thẻ rút ở ngân hàng này trước, nếu không được thì hãy sang ngân hàng khác nhé!!!
Có một điểm đặc biệt là tiền rút ra từ các máy ATM ở Cambuchia không phải Riel mà là đô la Mỹ. Vì thế bạn nào cần đô mà không mua được ở Việt Nam thì chịu khó "lội" sang Cambuchia để rút các bạn nhé!!! Tổng phí rút tiền mặt thấp hơn hoặc tương đương mua đô chợ đen thôi!!!
Vì không rút tiền được ở Canadia Bank nên tôi đành sử dụng ngân hàng khác. Đó là
|
Chi nhánh ngân hàng ở đại lộ Sivutha. |
Chất lượng dịch vụ của ngân hàng này là trên cả tuyệt vời. Ví dụ tôi rút tiền từ máy và nếu có những tờ đô Mỹ cũ thì có thể cầm vào bên trong đổi lấy tờ mới hơn hoặc đổi lấy tiền lẻ hơn. Hoặc tôi muốn rút 2 ngàn đô và phí rút tiền là 2 % nghĩa là 40 đô. Tôi bảo nhiều quá thì họ tư vấn tôi rút hai lần mỗi lần 1 ngàn đô với phí cho mỗi lần là 9 đô; vậy tôi rút 2 ngàn đô với phí là 18 đô.
Anh chàng quản lý của chi nhánh ngân hàng trên đại lộ Sivutha (đại lộ chính cho du khách) khá nhiệt tình và sẳn sàng tư vấn cho bạn bằng một thứ tiếng Anh khá chuẩn đấy nhé!!!!
Siem Rep còn có những cái khác:
Gần Grand Palace, các cặp đôi hay đến để chụp ảnh; nếu may mắn bạn có thể chụp hình một đôi nào đấy!
|
Cô dâu, chú rể (giữa) và phù dâu phù rể trong trang phục truyền thống |
|
Khu vực gần Grand Palace:
|
Nơi này hôm này cũng đáng trống cắc tùm tum cho du khách chụp hình |
|
Ngôi miếu này nằm giữa bùng binh để người dân đến khói hương nghi ngút |
|
|
Hoa và chim để phóng sinh được bán vào ngày Tết Dương Lịch |
|
Công viên gần Grand Palace |
|
Royal residence??? |
Ngôi chùa này nằm trên đường quốc lộ, hướng đi đến biên giới Poipet
Khuyến mãi: Để tiện cho những bạn chưa đi Siem Rep bao giờ mà lại cần bảng đồ để xem trước thì tôi tải bản đồ du lịch của thành phố Siem Rep và bản đồ của toàn khu Angkor Wat các bạn nhé!!!!
|
Bản đồ Siem Rep |
|
|
Bản đồ Angkor Wat |
|
Cám ơn bạn nhiều nhé, những chia sẻ rất là hữu ích.
Trả lờiXóamình đoc thấy rất là thú vị. hãy tiêp tục nhé.
Thanh Sơn.
Cái dorm mắc cười ghê chị, giống như ở nhà dài trên Buôn Đôn vậy, ở thế này cũng hơi nguy hiểm nhỉ?
Trả lờiXóaChị ơi, sao em xem trên Web của nó ko có giá dorm nhỉ, còn các phòng khác mắc hơn 1$ thôi
Trả lờiXóaTrời ơi, cái dorm mà chị đã giới thiệu trên đây thật là hợp với em quá chừng, nhất định đến và lấy 1 dorm cho mình với giá 1 USD, còn gì hấp dẫn và bèo bọt bằng nữa???hahaha!
Trả lờiXóaChỉ lấy được dorm bed thôi cưng. làm gì lấy được nguyên cái dorm của họ, trừ phi đi lúc họ ế, nhưng chỗ này hầu như luôn có khách ở mừ.
Xóac dang o cai dorm bed nao the? rat vui vi nhan duoc su hoi am tu chi!
Trả lờiXóaKhi nào đến thấy cái nào trống thì ở thôi!
Xóa