CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2013

Dattatraya and Pottery Squares in Bhaktapur

Bhaktapur có ba quảng trường. Thứ nhất là Bhaktapur Durbar Square là quảng trường chính. Ngoài ra còn có hai quảng trường khác nhỏ hơn. Đó là quảng trường Dattatraya và Pottery

Đầu tiên là về quảng trường Pottery. Vì sao nó có tên là Pottery???? Nhìn vào những hình ảnh bên dưới thì các bạn sẽ có câu trả lời:








Đố các bạn đây là gì????????? Ống đựng tiền tiết kiệm của dân Nepal đấy!
Có ai đoán được đây là cái gì không????? Lò đun gốm đấy, mỗi lần đun là đến cả mấy tháng; lửa cứ âm ỉ cháy bên trong; chính xác là mấy tháng thì tôi quên mất rồi.
Đến đây thì các bạn đã biết vì sao quảng trường này có tên là Pottery rồi chứ??????? Khi đi tham quan chụp ảnh nhớ nhìn dưới chân, kẻo không là mghe tiếng xoảng xoảng của gốm vỡ đấy nghen bà con!!!!

Quảng trường thứ ba ở Bhaktapur là quảng trường Dattatraya. Điểm nhấn là ngôi đền này đây:




Khi vừa vào quảng trường thì cái tòa nhà cổ kính này đập ngay vào mắt, còn ấn tượng hơn cả ngôi đền bên trên.


Dân Nepal là một dân tộc thích "bà tám," chỗ nào cũng thấy họ túm lại "tám," kể cả khi đang chạy xe ngoài đường, nếu muốn là dừng lại giữa đừơng để "tám"
Hẻm quanh quảng trường

Hẻm quanh quảng trường
Hình ảnh quảng trường được chụp từ  trên cao
Do tôi ở Bhaktapur đến 3 ngày. Ngày này cũng dạo dạo mấy cái quảng trường cả. Phố cổ Bhaktapur không lớn; do đó chỉ cần ở 1-2  ngày là đã quá đủ nhưng tôi ở luôn 3 ngày. Lý do là nhà trọ nơi tôi ở có wifi 24/24 kể cả khi cúp điện (do họ dùng pin). Phần lớn thời gian là ở trong phòng viết viết gõ gõ; thỉnh thoảng mới ra ngoài; chỉ 3 ngày đã thấy hết chỗ đi. Lý do: phố cổ thì nhỏ, không bước chân ra được phố mới ở bên ngoài (nếu ra rồi, khi vào, họ lại hỏi vé, tôi có vé đâu mà trình.)

Tuy nhiên Bhaktapur có một loại trứng đặc sản dưới đây. Số là một buổi chiều, tôi dạo qua Dattatraya Square thì thấy bên hông nó có một cái chợ chồm hổm. Tôi, gì thì gì, chứ  thấy chợ là mê tít rồi. Tôi đi vào. Ôi trời, món trứng thơm thơm, nóng hổi mà chỉ có NRS 10. Một trong những món trứng ngon nhất mà tôi từng ăn trong đời. Tôi mua luôn 4-5 quả để dành hôm sau chén từ từ.


Trong lúc ấy thì cái đền nhỏ bên cạnh có đông người tụ tập; tôi cũng ghé đầu nhỏm đít vào ngó.


Hóa ra là họ đang xúm xít làm cái kiệu này đây!


Hóa ra tối hôm đó, họ có lễ rước đèn khắp phố cổ. Điểm khởi đầu và kết thúc là quảng trường Dattatraya (Bhaktapur là nơi có đông đảo người Newari sinh sống.)

Đi đầu là hai ngọn đuốc.


Thỉnh thoảng họ dừng lại châm thêm dầu cho đuốc cháy phừng phừng.



Tiếp theo là kiệu cõng thần linh.


Trên kiệu thần có treo hoa nên người dân đứng xem dọc hai bên đường hay xin hoa của mấy người khiêng kiệu để lấy hên; nếu không thì họ xông vào giành giật như trong hình ấy. Vui dã man!!!!
Tối hôm ấy là tối hôm thứ 3 tôi ở tại Bhaktapur;. tôi đi theo đoàn rước đèn suốt từ đầu đến cuối. Rất ít có phụ nữ đi như tôi, đa phần là họ đứng trước nhà, cúi đầu chào đèn và kiệu và xin hoa lấy hên. Hình như phụ nữ Nepal và Ấn độ ít ra đường trong những lúc đông đúc như thế để tránh bị chạm vào người hay sao ấy. Đó là lý do mà khi thấy tôi một mình "xông pha", họ biết ngay tôi là người nước ngoài nên đến bắt chuyện. Có một cha già dê cứ lợi dụng cơ hội mà đụng chạm vào người tôi mãi. Tại ta đang vui nên thôi kệ; vả lại chả già rồi nên không nỡ ra tay. Nếu không thì chắc ta la làng lên cho mọi người biết hoặc quýnh chả rồi.

Bài liên quan: Trốn vé vào Bhaktapur

Bài liên quan: Vài hình ảnh về đường phố ở Bhaktapur


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét