CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Ba, 8 tháng 1, 2013

Leo đền Bajrayogini

Sáng 10/10/2012, Sunita bận đến trường để thi nên bảo Sumika dẫn tôi đến đền Bajrayogini. Để đến đây thì chúng tôi lội bộ đến Sankhu, rồi từ Sankhu thì leo đền. Dưới đây là những hình ảnh của ngày hôm ấy:

Trước khi khởi hành, amar (mẹ) của chúng tôi lấy trang phục truyền thống của amar ra cho tôi mặc. Theo phong tục của dân Nepal, phụ nữ góa chồng thì không mặc quần áo có màu đỏ. Do đó quần áo đỏ của amar bây giờ xếp xó bởi vì Sunita và Sumika chưa lập gia đình nên dễ gì chịu mặc.

Amar lấy nguyên bộ đồ đỏ từ trên xuống dưới ra cho tôi mặc. Amar và Sumika giúp tôi mặc vào. Sau đó tôi phóng lên sân thượng nhờ Sumika chụp cho mấy pô kỷ niệm. Đâu phải ai cũng có cơ hội mặc trang phục của người Nepal khi đến đây đâu các bạn nhỉ! Sumika chụp xong mà cứ nhìn tôi mãi rồi bảo: Nhìn chị giống y hệt mẹ của bạn em. Nhưng mà chị đừng có mặc đồ này mà đi gặp ấy bởi vì mẹ bạn ấy qua đời vào năm 32-33 tuổi. Bạn ấy mà nhìn thấy chị sẽ nhớ mẹ và khóc cho xem.

Còn Sunita sau khi nhìn mấy tấm hình thì cứ luôn miệng xuýt xoa: Trời, nhìn chị chẳng khác gì một bà mẹ Tamang cả! Thôi chị lấy chồng Tamang rồi làm người Tamang luôn đi.

Xem ảnh tại đây.

Chụp ảnh đã đời, tôi mê cái áo chô lô và cái khăn choàng lung gi quá nên khoác áo chô lô và mang theo khăn choàng để lên đền chụp hình.

Trên đường đi, chúng tôi gặp Sunita và Ambika (bạn Sunita) vừa thi xong và trở về. Sau này Sunita bảo Ambika nói tôi làm xí hổ trang phục Nepal quá bởi chả ai mặc chô lô như thế cả; mặc chô lô thì phải kèm theo mấy phụ kiện kia nữa. Hehehehehe

Dưới đây là hình ảnh buổi đi chơi đền của tôi và Sumika.

Bé Sumika làm duyên trên đường đi Sankhu.
Qua khỏi Sankhu thì bắt đầu leo
Vòi nước
Rợp bóng cây
Đền chính
Hi!
Cái này nằm dưới đền chính; không hiểu ý nghĩa. Tôi hỏi Sumika, con bé không biết luôn. Ai biết thì chỉ giúp!
em mèo leo lên đầu sư tử trước đền chính nằm chơi
đền phụ
hình chụp từ trên dồi
Sau khi leo lên đồi, vào trong đánh chuông leng keng, chấm tika lên trán thì chúng tôi leo xuống.

Ngôi đềnnày có rất nhiều khỉ nhưng bọn chúng không có tấn công người
ai lên đền xong cũng phải ráng chui lọt qua cái lỗ bé tí này để được ban phước. Sumika chắc chui hoài nên có kinh nghiệm; lọt qua ngon lành; thấy cái lỗ nhỏ quá, tôi sợ bị kẹt nên chỉ dám thò cái đầu qua lấy  hên tí xíu thôi. Sumika bảo nam giới chui còn lọt nữa huống chi tôi, nhưng tôi vẫn sợ bị kẹt.
Cách ăn mặc này của tôi mà Ambika bảo là nỗi sĩ nhục cho trang phục Nepal đấy hehehhe;  tôi chỉ mặc có chô lô và khăn choàng, thiếu mất cái váy và thắt lưng
các bạn sinh viên trên đường đến trường, đang ngồi nghỉ mệt trước đền nên tôi vào ngồi  giữa chụp hình với họ
chụp hình cùng anh cảnh sát Nepal đẹp trai nè!!!!!!!!
Bây giờ là xuống núi.



một con đường ở thị trấn Sankhu


Tôi mê phong cảnh Sankhu quá đi!!!!!!!!!!!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét