CÁCH SỬ DỤNG BLOG NÀY

1. Đi tượng đc gi:1. Nhng bn tr có máu phiêu lưu thích chu du x người trong thi gian dài nhưng vi s tin ti thiu nht có th; 2. Nhng người có tâm hn rng m, sn sàng dp cái tôi và quan đim ca mình sang bên đ tiếp nhn nhng quan đim mi.


2. Quan đim: Bn suy nghĩ khác tôi không có nghĩa là bn đúng, tôi sai hay tôi đúng, bn sai. Bn suy nghĩ khác tôi bi vì tôi và bn không ging nhau. The meaning of life is not in trying to find out who is right, who is wrong; the meaning of life is in accepting each other's differences.


3. Phương tin: "Vi bát cơm ngàn nhà; Mt mình muôn dm xa; Chn chn không phi nhà; Ch nào cũng là nhà."

4. Ni dung: Bao gm nhiu lĩnh vc mà tôi quan tâm 1. Du lch bi (Budget Travelling) 2. Sng ti gin (Minimalism) 3. Tái chế và tái s dng (Upcycle & Repurpose) 4. Tâm linh (Spirituality) 5. Triết lý cuc sng

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

Những chiêu lừa du khách ở Ấn độ.

Nhân dịp đầu năm mới 2016 rất hân hạnh được tặng mọi người bài viết này. Bài này chỉ nhằm quảng cáo cho một diễn đàn chuyên thảo luận về các trò lừa đảo ở Ấn độ. Rất tiếc là diễn đàn này bằng tiếng Anh. Ai đọc được tiếng Anh thì xin mời vào đây xem và tham gia (nếu muốn)


Bài viết tổng quát được khuyên là nên đọc trước khi đọc các bài khác là:
Còn ai tiếng Anh không giỏi lắm thì từ từ tôi sẽ tóm tắt các ý chính vào đây cho mọi người đọc. Vì vậy bài viết này sẽ được cập nhật.

Có một số trò hoàn toàn mới mẻ đối với tôi nha mọi người! Bởi vậy ta nói, học, học nữa, học mãi là vậy đó.

À, mà mọi người đọc để biết giang hồ Ấn độ có những chiêu trò gì thôi, chứ đừng có đọc xong rồi, sợ quá, hổng dám đi Ấn độ luôn nha! Nói vậy chứ ở đâu cũng có người dễ thương và tốt bụng, Ấn độ cũng vậy đó!

Dưới đây là những trò lừa thường xuyên được các "diễn viên" chuyên nghiệp và nghiệp dư biểu diễn ở Ấn độ, chỉ nhằm một mục đích duy nhất là lấy được càng nhiều tiền của bạn thì càng tốt. (Bởi vậy có một lời khuyên bất hủ của bọn đi bụi dành cho người mới bắt đầu là: Đóng ví lại và mở tim ra - Close your Wallet and Open your Heart):

- Trên những chuyến xe lửa đường dài, có những hành khách ngồi cùng khoang tàu với bạn, trông lịch lãm, họ ăn nói lịch sự nhẹ nhàng và dịu dàng. Họ chu đáo tận tâm nhiệt tình giúp đỡ bạn. Và rồi họ mời ăn bánh kẹo có thuốc mê. Hoặc họ xin phép bạn cho họ thực hiện một nghi thức tôn giáo nào đó, và khi họ thắp hương lên, thơm thiệt là thơm. Bạn say thuốc ngủ từ mùi hương. Sau khi tỉnh giấc thì bao nhiêu là túi xách lớn to nhỏ bé gì đi theo họ cả. Lúc ấy chỉ biết đứng giữa trời mà khóc thôi ha. 

- Khi đi taxi hay tuk tuk mà đưa tờ tiền có giá trị lớn như Rs. 500 trở lên thì bạn phải đọc thật to số tiền trên tờ tiền hoặc chờ họ đưa tiền thối xong rồi mới đưa tờ tiền cho họ. Nếu không thì rất có thể họ sẽ giấu mất tờ tiền to của bạn và bù lu bù loa lên nói rằng bạn đưa tiền chưa đủ để đòi bạn đưa thêm. Bởi vậy nên đổi ra tờ Rs 100 hay Rs 50 cho dễ xài là vậy đó.

- Ở các bến xe buýt, nhà ga xe lửa hay sân bay, khi đón taxi hay xe tuk tuk để về khách sạn thì hay bị tài xế dụ rằng khách sạn mình muốn đến hoặc là đóng cửa hoặc là dẹp tiệm hoặc là bị phá sản rồi. Sau đó họ sẽ đề nghị đưa mình đến khách sạn của anh/em trai họ. Nếu không lừa được mình chiêu này thì họ sẽ đưa mình đến một khách sạn có tên tương tự như tên khách sạn mà mình yêu cầu. Tên thì tương tợ thôi chứ hai khách sạn hoàn toàn khác nhau. Nếu đưa được mình đến các nơi do họ đề nghị thì họ sẽ nhận hoa hồng từ nơi ấy. Nếu không muốn lằng nhằng với họ về chuyện này thì khi đặt phòng khách sạn, hãy yêu cầu khách sạn cho xe đến đón mình luôn (đặc biệt là khi đi đông người); nếu không thì in bản đồ vị trí của khách sạn mà mình muốn ở từ google ra và cầm theo.

- Trò này rất hay được diễn ở các điểm du lịch khắp nơi trên đất nước Ấn độ. Đó là những người phụ nữ ẵm con nằm mê man trên tay đến xin du khách cho sữa, hổng phải xin tiền đâu nha, hoặc xin sữa riết chán thì có khi họ chuyển sang xin bột, đường, mắm, muối gì đó. Sau khi mình dẫn họ đến tiệm nào đó để mua thì khi mình đi khỏi họ sẽ quay lại tiệm ấy bán lại để lấy tiền. Hoặc có khi họ còn sáng tạo ra là xin tiền về làm đám ma cho người thân vừa qua đời nữa đấy! Tuy nhiên, dù không phải ai cũng giả mạo như vậy, cũng có người thật sự túng quẫn và đi xin thiệt, nhưng làm sao phân biệt được đâu là người xin thiệt, đâu là diễn viên thì cần phải có trực giác để nhận biết vậy.

- Trên các chuyến tàu chợ hay có chuyện này lắm nè. Đó là một người buôn bán lặt vặt như bán khăn tay chẳng hạn đột nhiên lăn đùng ra khóc than thảm thiết vì cái túi đựng tiền hoặc đựng hàng hóa của anh ta bị lủng một lỗ làm cho anh ta bị mất hết tiền bán hàng trong ngày hôm đó, khoảng nhiêu đó, chẳng hạn Rs 800 đi. Vậy là hành khách đi tàu nào thấy xúc động thì quyên góp cho anh ta, người Rs 100, người Rs 200 hoặc có người cho đến Rs 500. (Tôi thấy trò này diễn thua diễn viên Việt Nam nè! Có đồng bọn cho tiền trước một cách xôm tụ thì mấy người hành khách đi tàu mới dễ bị dụ mà cho theo chớ, theo kiểu cho hùa đó, mà mấy người đồng bọn vừa cho vừa xuýt xoa kể lể làm cho lương tâm mọi người dễ động đậy nên thi nhau móc túi ra cho tiền. Cái này người VN diễn giỏi hơn nè! hihihihi)

(còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét