Phật mà cũng bị oan Thị Kính thì
nghe hơi lạ tai các bạn nhỉ? Nhưng quả thật là Đức Phật bị oan. Nỗi oan gì?
Phật dạy chúng ta đến 84 ngàn
pháp môn (tám mươi bốn ngàn pháp môn có phải ít ỏi gì đâu); vậy mà chúng ta
thấy 84.000 pháp môn của Phật vẫn chưa đủ nên sáng chế thêm pháp môn nữa mới
ghê và gọi đó là Pháp của Đức Phật. Như vậy chả phải là Phật bị oan sao? Vì sao
tôi dám bảo chúng ta sáng chế pháp môn?
Nè nhé, các bạn, nhất là các bạn
Phật tử nghe thử các bài thuyết pháp mà xem. Nhiều vị thuyết Pháp bằng
……………..tư tưởng của ………………..Khổng tử. Trời ạ, Khổng tử dạy chúng ta đạo đức,
trong khi Đức Phật chỉ ta con đường giải thoát khỏi luân hồi sanh tử; dù hai
Ngài đều là người cùng thời nhưng sao nỡ lòng nào lấy tư tưởng của Khổng tử ra
mà thuyết pháp ấy nhỉ????
Thôi tôi khóc giùm cho Đức Phật
vậy huhuhuhuhuhuhu.
Tóm lại khóc xong cũng chả có ích
cho ai nên tôi chép lại bốn cách tham chiếu để xem những gì các vị tăng ni hay
bất cứ ai nói có phải là chánh Pháp hay không. Bốn cách tham chiếu này do Đức
Phật dạy vài tháng trước khi Ngài nhập Niết Bàn. Thông cảm là bằng tiếng Anh,
chịu khó đọc nghen các bạn, thật ra cũng đơn giản lắm, nhiều câu được lặp đi
lặp lại. Quan trọng lắm đó nên cố đọc nghe bà con! Thời Mạt Pháp, ai cũng nói
loạn xạ được (tôi là một ví dụ đấy!) nên tự mình trang bị “vũ khí” để phân biệt
chánh tà cái đã.
The Four Great
References
Passing thence from village to
village, the Buddha arrived at Bhoganagara and there taught the Four Great
Citations of References (Mahapadesa) by means of which the Word of the Buddha
could be tested and clarified in the following discourse:
1. A Bhikkhu may say thus – From the mouth of the Buddha Himself
have I heard, have I received thus: “This is the Doctrine, this is the
Discipline, this is the Teaching of the Master.” His words should neither be
accepted nor rejected. Without either accepting or rejecting such words, study
thoroughly every word and syllable and then put them beside the Discourses
(Sutta) and compare them with the Disciplinary Rules (Vinaya). If, when so
compared, they do not harmonise with the Discourses and do not agree with the
Disciplinary Rules, then you may come to the conclusion: “Certainly this is not
the Word of the Exalted One, this has been wrongly grasped by the Bhikkhu.”
Therefore, you should reject it.
If, when compared and contrasted,
they harmonise with the Discourses and agree with the Disciplinary Rules, you
may come to the conclusion: “Certainly this is the Word of the Exalted One,
this has correctly been grasped by the Bhikkhu.”
Let this be regarded as the First
Great Reference.
2. Again a Bhikkhu may say thus – ‘In such a monastery lives the
Sangha together with leading Theras. From the mouth of that Sangha have I
heard, have I received thus: “This is the Doctrine, this is the Discipline,
this is the Master’s Teaching.” His words should neither be accepted nor
rejected. Without either accepting or rejecting such words, study thoroughly
every word and syllable and then put them beside the Discourses (Sutta) and
compare them with the Disciplinary Rules (Vinaya). If, when so compared, they
do not harmonise with the Discourses and do not agree with the Disciplinary
Rules, then you may come to the conclusion: “Certainly this is not the Word of
the Exalted One, this has been wrongly grasped by the Bhikkhu.”
Therefore, you should reject it.
If, when compared and contrasted,
they harmonise with the Discourses and agree with the Disciplinary Rules, you
may come to the conclusion: “Certainly this is the Word of the Exalted One,
this has correctly been grasped by the Bhikkhu.”
Let this be regarded as the
Second Great Reference.
3. Again a Bhikkhu may say thus – ‘In such a monastery dwell many
Theras and Bhikkhus of great learning, versed in the teaching, proficient in
the Doctrine, Vinaya, Discipline, and Matrices (Matika). From the mouth of
those Theras have I heard, have I received thus: “This is the Doctrine, this is
the Discipline, this is the Teaching of the Master.” His words should neither
be accepted nor rejected. Without either accepting or rejecting such words,
study thoroughly every word and syllable and then put them beside the
Discourses (Sutta) and compare them with the Disciplinary Rules (Vinaya). If,
when so compared, they do not harmonise with the Discourses and do not agree
with the Disciplinary Rules, then you may come to the conclusion: “Certainly
this is not the Word of the Exalted One, this has been wrongly grasped by the
Bhikkhu.”
Therefore, you should reject it.
If, when compared and contrasted,
they harmonise with the Discourses and agree with the Disciplinary Rules, you
may come to the conclusion: “Certainly this is the Word of the Exalted One,
this has correctly been grasped by the Bhikkhu.”
Let this be regarded as the Third
Great Reference.
4. Again a Bhikkhu may say thus – ‘In such a monastery lives an
elderly Bhikkhu of great learning, versed in the teachings, proficient in the
Dhamma, Vinaya, and Matrices. From the mouth of that Thera have I heard, have I
received thus: “This is the Doctrine, this is the Discipline, this is the
Master’s Teaching.” His words should neither be accepted nor rejected. Without
either accepting or rejecting such words, study thoroughly every word and
syllable and then put them beside the Discourses (Sutta) and compare them with
the Disciplinary Rules (Vinaya). If, when so compared, they do not harmonise
with the Discourses and do not agree with the Disciplinary Rules, then you may
come to the conclusion: “Certainly this is not the Word of the Exalted One,
this has been wrongly grasped by the Bhikkhu.”
Therefore, you should reject it.
If, when compared and contrasted,
they harmonise with the Discourses and agree with the Disciplinary Rules, you
may come to the conclusion: “Certainly this is the Word of the Exalted One,
this has correctly been grasped by the Bhikkhu.”
Let this be regarded as the
Fourth Great Reference.
These, Bhikkhus, are the Four
Great Refenrences.
Source: Book “The Buddha and His Teachings” Narada. Buddhist Missionary
Society, Malaysia. 1988. Reprinted and
donated for free distribution by The Corporate Body of the Buddha Education
Foundation. Taiwan.
1998.P 250
Trước khi Phật nhập Niết Bàn, ông
Ananda đứng khóc thút thít và hỏi: Bạch Đức Thế Tôn, Ngài đi rồi thì ai sẽ là
thầy của chúng con?
Phật bảo: Lấy Pháp và Giới làm thầy của các
ngươi.
Ngoài ra Phật còn bảo: Kẻ
nào thấy Pháp của ta thì người đó thấy ta.
Phật chưa bao giờ bảo chúng ta
tôn thờ bất cứ ai, kể cả Ngài. Mọi thứ đều phải dựa trên Pháp và Giới mà quy
chiếu.
P.S. Thực ra khi nói về vấn đề
thuyết pháp bằng tư tưởng Khổng tử, tôi dự định nói thêm nữa nhưng thôi nói ½ ý
thôi rồi dừng lại để xem có ai hiểu tôi dự định muốn nói thêm gì nữa không?
Nhiều bài tôi nói thẳng tẹt ra cả nhưng nhiều người hiểu sai ý nên bài này nói
½ thôi hy vọng mọi người hiểu đúng (mà mọi người có hiểu sai thì cũng…………….mặc
kệ mọi người chứ, có liên quan gì đến tôi đâu hehehehehehehe.)